Tác giả: L
Người có là tuyết trắng mịn tháng giêng
theo năm tháng phủ hồn em bạch nguyệt
trăng soi sáng đường mây chân trời chuyển
lối em về cúi mặt giấu niềm riêng
Người có là tiếng thông reo trên đồi
như than khóc gọi ai tình ngang trái
đêm đông giá tuyết rơi dầy trang giấy
phủ trắng trời, anh có thấy đơn côi
Người có là hình bóng trong cơn mơ
để đêm đến em nghe lòng lo sợ
ngập nỗi nhớ cơn mưa tuôn oà vỡ
dấu yêu xưa nghìn thu chẳng xoá mờ
Người có là áng mây trôi muôn phương
buồn ngày tháng em không còn tri kỷ
tháng giêng tuyết phủ dầy thêm mộng mị
gọi tình về muôn kiếp có sầu vương
Người có là giọt nắng cuối trời sương
hồn sưởi ấm chiều buồn về tan tác
hạnh phúc nào chưa cho đã vội mất
ngậm ngùi không, khi mất nhau bên đường ?
theo năm tháng phủ hồn em bạch nguyệt
trăng soi sáng đường mây chân trời chuyển
lối em về cúi mặt giấu niềm riêng
Người có là tiếng thông reo trên đồi
như than khóc gọi ai tình ngang trái
đêm đông giá tuyết rơi dầy trang giấy
phủ trắng trời, anh có thấy đơn côi
Người có là hình bóng trong cơn mơ
để đêm đến em nghe lòng lo sợ
ngập nỗi nhớ cơn mưa tuôn oà vỡ
dấu yêu xưa nghìn thu chẳng xoá mờ
Người có là áng mây trôi muôn phương
buồn ngày tháng em không còn tri kỷ
tháng giêng tuyết phủ dầy thêm mộng mị
gọi tình về muôn kiếp có sầu vương
Người có là giọt nắng cuối trời sương
hồn sưởi ấm chiều buồn về tan tác
hạnh phúc nào chưa cho đã vội mất
ngậm ngùi không, khi mất nhau bên đường ?