Tác giả: Bạn Tôi Ơi
TƯƠNG TƯ
Em hỏi anh, sao sóng bạc mái đầu?
Sao biển mãi cứ dập dìu ngọn sóng?
Cho bờ cát ưu tư hoài trông ngóng
Cho bàn chân em in dấu rồi tan mau
Có phải xuân qua hạ tới, em đến sau
Để sầu muộn đa mang ngàn con sóng
Để mắt thu ba vời vợi thương cảm
Để nắng chiều vàng rơi mái tóc em
Để em viết bài thơ vội vàng anh xem
Anh có biết không biển đang giận dỗi
Sóng cuồn cuộn đau mặc cho gió thổi
Bờ cát buồn thiu chải bóng hoàng hôn
Bóng chim trời mỏi cánh chở càn khôn
Anh có biết đêm trăng biển trầm mặc
Đóa phù dung sớm nở chiều kém sắc
Bờ cát trơ trọi lúc thủy triều đi
Anh có biết biển đang thầm nghĩ gì
Mà sóng mênh mang ráng chiều xanh thẳm
Cho huyền diệu em giấu đêm vào tóc
Làm sóng tương tư nỗi nhớ khôn nguôi
Anh đã hiểu nhưng lại làm thinh thôi
Để em hỏi hoài rồi em hờn giận
Dù anh chẳng nói nhưng mãi là sự thật
Em nhớ anh nhiều anh có biết đâu!
Bạn Tôi Ơi 03/04/2021
Em hỏi anh, sao sóng bạc mái đầu?
Sao biển mãi cứ dập dìu ngọn sóng?
Cho bờ cát ưu tư hoài trông ngóng
Cho bàn chân em in dấu rồi tan mau
Có phải xuân qua hạ tới, em đến sau
Để sầu muộn đa mang ngàn con sóng
Để mắt thu ba vời vợi thương cảm
Để nắng chiều vàng rơi mái tóc em
Để em viết bài thơ vội vàng anh xem
Anh có biết không biển đang giận dỗi
Sóng cuồn cuộn đau mặc cho gió thổi
Bờ cát buồn thiu chải bóng hoàng hôn
Bóng chim trời mỏi cánh chở càn khôn
Anh có biết đêm trăng biển trầm mặc
Đóa phù dung sớm nở chiều kém sắc
Bờ cát trơ trọi lúc thủy triều đi
Anh có biết biển đang thầm nghĩ gì
Mà sóng mênh mang ráng chiều xanh thẳm
Cho huyền diệu em giấu đêm vào tóc
Làm sóng tương tư nỗi nhớ khôn nguôi
Anh đã hiểu nhưng lại làm thinh thôi
Để em hỏi hoài rồi em hờn giận
Dù anh chẳng nói nhưng mãi là sự thật
Em nhớ anh nhiều anh có biết đâu!
Bạn Tôi Ơi 03/04/2021