Tuổi Thơ ...

Tác giả: Tâm Như

Tuổi Thơ ...

Nắng vơi dần trên những ngọn cây
Mây bảng lãng theo ngày mệt mỏi
Dáng mẹ tôi đầu hôm đến tối
Vẫn dịu dàng nguyệt đuổi thời gian.

Thủa tóc ngây mượn ánh trăng vàng
Soi rõ lối gánh quang phiên chợ
Vượt qua bao đoạn đường gian khó
Ốc biển đem về đồng tiền nhỏ mừng vui.

Mùa Hạ về trán lấm tấm mồ hôi
Đội "gánh củi" mà đời cười ao ước
Ngọn núi cao gặp người như thân thuộc
Ngoan ngoãn theo về xếp thành thước mùa ngâu.

Mưa rả rích lạnh cóng gió sông sâu
Người vẫn đấy qua cây cầu làng nhỏ
Bắt được nhiều cá tôm trong vó
Môi nứt nhoẻn cười ấm nở vườn hoa ....

Nói về Người chỉ có thể trường ca
Bao yêu dấu Mẹ dung hòa trao trọn
Cho chồng, cho con ...
Tất cả là cuộc sống ...
Chưa phân loại
Uncategorized