Trên Cầu Golden Gate

Tác giả: Trần Văn Sơn

Tận mắt mới nhận ra thực hư
Đời một lần in dấu chân cũng đủ vui
Cầu vời vợi rung nhịp xe chóng mặt
Biển thăm thẳm li ti con tàu mịt mù
Thân phận li ti bọt nước phù du
Trôi dạt mênh mông
Vô tận

Sóng dịu dàng ru hồn thiêng bất tử
Gió vi vu ôm lưng đèo nhiệm mầu
Khi chúng mình đứng trên cầu Golden Gate
Nghĩ về những con tàu mất tích
Xác vùi chôn dưới đáy biển sâu
Nghĩ về những con tàu cặp bến bình an
Tự do ơi người tình muôn thuở

Tay trong tay mình đi bộ qua cầu
Phía bên kia khất sĩ buông câu
Chim khách gọi núi non ngàn dặm
Một tiếng thầm tịch lặng đêm thâu

Sớm muộn gì mình cũng phải trở về
Cây cầu khỉ lũy tre làng bật gốc
Suối cạn nguồn sỏi đá sầu cô đôc
Biển sát bờ ngư phủ lưới phơi sương

Những sợi dây treo du dương
Dạo khúc dương cầm khai mở
Nối nhịp cầu cảm thông
Giữa hai bờ sinh tử

Eo biển lượn mùa xuân thiếu nữ
Chất ngất đỉnh non dậy thì
Khi chúng mình đứng trên cầu Golden Gate
Cầu vời vợi rung nhịp xe chóng mặt
Biển thăm thẳm li ti con tàu mịt mù
Thầm cảm ơn thiên nhiên kỳ vĩ
Thầm cảm ơn tim óc người tuyệt mỹ
Chưa phân loại
Uncategorized