Trăng Non Sớm Nhạt Nhoa.

Tác giả: Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng

TRĂNG NON SỚM NHẠT NHÒA

Chợt đọc thơ em thấy ngỡ ngàng
Lời như ai oán khóc trăng tàn
Hồn hoa ảm đạm, buồn xơ xác
Quạnh quẽ hoàng hôn nhạt sắc vàng...

Nỗi niềm héo hắt vọng về phương
Vườn vắng đìu hiu rớt giọt buồn
Sao nỡ lưu tình, gieo ý mộng
Rồi đi biền biệt để sầu đơn

Cho bóng thời gian luống nghẹn ngào
Cung đàn rỉ rả khúc thương đau
Ngân nga giây phút lời ly biệt
Hận kiếp phù dung sớm đổi màu...

Thiết tha ấp ủ mối tình trăng
Thả mộng mơ bay đến đỉnh tầng
Xoải cánh nhẹ nhàng khung tĩnh lặng
Lâng lâng, dào dạt nhịp tăng nhanh

Vậy mà lóng lánh vội tan phai
Để mảnh hồn thu nhỏ lệ hoài
Lưu luyến ngập tràn, muôn nỗi nhớ
Thẫn thờ da diết, tím trần ai…

Có giống như tôi buổi sáng hừng
Nghe từ trong gió thoảng làn hương
Rồi say sưa cảm, say niềm mộng
Khoảnh khắc nào hay chỉ ngọn luồn

Giờ đã hiểu ra bởi tại mình
Khung trời chưa độ toả lung linh
Vội đem bút mực ra mà vẽ
Một bức tranh mơ chẳng trọn hình

Khi vành lững khuyết trời xa thẳm
Chầm chậm từng hồi mây kéo qua
Phong vũ từ đâu vờn nghịch hướng
Lờ trôi lựng khựng khiến trăng nhoà.


10/6/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Chưa phân loại
Uncategorized