Tác giả: TRẦN LÂN
Tôi đã từng...
chạm nhẹ...e ấp...vuốt ve...hít hà cho thoả đam mê từ quê ra phố.
Tôi đã sống...
cô đơn...trải lòng...một mình thao thức...đợi mong trong những đêm trăng thơ.
Và... tôi đã mơ...
được chạm nhẹ vào tương lai trong vai một người tình đang e ấp, thỏ thẻ, rót mật vào tai những ngôn tình.
Tôi đã đinh ninh...cho đến một ngày!!!
Hà Nội trời mưa...trời mưa không dứt!!!
Em đến bên tôi...
như bầu trời gạt mây để thấy ánh mặt trời.
như đêm đông bão giông gặp ngày nắng khô hạn.
Khoảnh khắc đó...Hình ảnh đó...!!!
Chỉ có thể là...
Tình yêu...sét đánh...phải không em??
Thơ Trần Lân
HN: 9/5/2019
chạm nhẹ...e ấp...vuốt ve...hít hà cho thoả đam mê từ quê ra phố.
Tôi đã sống...
cô đơn...trải lòng...một mình thao thức...đợi mong trong những đêm trăng thơ.
Và... tôi đã mơ...
được chạm nhẹ vào tương lai trong vai một người tình đang e ấp, thỏ thẻ, rót mật vào tai những ngôn tình.
Tôi đã đinh ninh...cho đến một ngày!!!
Hà Nội trời mưa...trời mưa không dứt!!!
Em đến bên tôi...
như bầu trời gạt mây để thấy ánh mặt trời.
như đêm đông bão giông gặp ngày nắng khô hạn.
Khoảnh khắc đó...Hình ảnh đó...!!!
Chỉ có thể là...
Tình yêu...sét đánh...phải không em??
Thơ Trần Lân
HN: 9/5/2019