Tác giả: Phong Trần
TÌNH NƠI VIỄN XỨ
Sáng tác Phong Trần.
Người đi sương gió mịt mùng
Lắng nghe bước chân ngập ngừng
Giữa cơn tuyết đông lạnh lùng
Ôi con đường xưa nhớ nhung
Ngày về quê nhà còn xa xôi quá...
Từ khi em giã biệt rồi
Bỗng con phố quen bồi hồi
Có hay bóng tôi một mình
Đi trong lặng lẽ âm thầm
Nỗi niềm nhớ thương đầy vơi người ơi...
Người đi như áng mây trời
Trôi theo dòng đời nghiệt ngã phù du
Ngày đó lìa xa quê nhà
Thời gian qua mang một vết đau
Chất chứa trong lòng Tình nơi viễn xứ...
Còn tôi như cánh chim trời
Miệt mài bay giữa không gian lạc loài
Đời người năm tháng u hoài
Mãi đi tìm dấu xưa hình bóng
Mà nỗi sầu dâng kín cả trong lòng...
Cầu mong cơn gió hiền hòa
Đón đưa bước chân ta về
Chốn xưa bến cũ quê nhà
Cho tình ấm áp nồng thắm
Trong nắng xuân vui rộn ràng tiếng ca...
Phong Trần
03.12.2020
Sáng tác Phong Trần.
Người đi sương gió mịt mùng
Lắng nghe bước chân ngập ngừng
Giữa cơn tuyết đông lạnh lùng
Ôi con đường xưa nhớ nhung
Ngày về quê nhà còn xa xôi quá...
Từ khi em giã biệt rồi
Bỗng con phố quen bồi hồi
Có hay bóng tôi một mình
Đi trong lặng lẽ âm thầm
Nỗi niềm nhớ thương đầy vơi người ơi...
Người đi như áng mây trời
Trôi theo dòng đời nghiệt ngã phù du
Ngày đó lìa xa quê nhà
Thời gian qua mang một vết đau
Chất chứa trong lòng Tình nơi viễn xứ...
Còn tôi như cánh chim trời
Miệt mài bay giữa không gian lạc loài
Đời người năm tháng u hoài
Mãi đi tìm dấu xưa hình bóng
Mà nỗi sầu dâng kín cả trong lòng...
Cầu mong cơn gió hiền hòa
Đón đưa bước chân ta về
Chốn xưa bến cũ quê nhà
Cho tình ấm áp nồng thắm
Trong nắng xuân vui rộn ràng tiếng ca...
Phong Trần
03.12.2020