Tác giả: Đặng Xuân Linh & Nguyễn Gia Linh
Đồng cỏ thắm toàn màu trải biếc
Tầng không gian mài miệt mây sao
Thênh thang đất rộng trời cao
Điểm ngà lốm đốm một bầu lửng lơ
Đang trở thức nhìn mơ đẹp quá
Vọng đêm trường ngắm cả trăng vàng
Là ngà tơ trải chứa chan
Nhiều con đom đóm, chớp ngàn sao đêm
Rừng cây xanh thân chêm đầy lá
Suối róc rách lướt thả bờ quanh
Cúi nhìn đáy nước long lanh
Đóm bay thấp thoáng đêm canh điểm vàng
Trên cao có hàng ngàn sao chớp
Đây lấm tấm từng lớp sao bay
Vói theo bắt thử sao nầy
Thì ra sao lướt hóa bầy đóm đêm
Tỉnh ra rồi niềm riêng ảo ảnh
Đốm sao, sao đóm chạnh lòng thơ
Buồn se viết tựa tương tư
Cho tâm đánh thức đừng mơ sao trời
Làn gió thoảng chưa rời cành trúc
Ao im lìm một mực lạnh lùng
Quanh bờ cây phủ mịt mùng
Cho đàn đóm nhỏ mông lung điểm ngà
Đặng Xuân Linh
Tỉnh giấc
(Họa bài Tỉnh giấc của Đặng Xuân Linh)
Vườn xưa cũ, một màu xanh biếc
Lướt rừng thông mải miết trăng sao
Mênh mông thăm thẳm trời cao
Vầng mây lãng đãng trên bầu lửng lơ
Giữa đêm vắng vườn mơ đẹp quá
Thả hồn xa lướt cả trăng vàng
Mộng đời theo lối chứa chan
Nhìn đàn đom đóm, như ngàn sao đêm
Bên rừng cây đầy thêm cành lá
Suối ngang đồi lá thả bờ quanh
Đêm về mặt nước long lanh
Chập chờn bóng sáng tàn canh sóng ngà
Trong hoang vắng giữa hàng sao chớp
Điểm lung linh lớp lớp là bay
Nhìn em bắt bóng sao nầy
Anh nhìn đáy mắt chứa bầy đóm đêm
Đêm tỉnh thức nỗi niềm ảo ảnh
Ánh trăng sao lòng chạnh nguồn thơ
Mơ màng trút cạn tâm tư
Cho hồn thanh thản, chẳng mơ sao trời
Nhìn ngọn gió không lơi cành trúc
Lướt mộng đời trải giấc lạnh lùng
Ngàn mai bụi phủ chập chùng
Theo đàn đom đóm nhá chung điểm ngà
Nguyễn Gia Linh
Tầng không gian mài miệt mây sao
Thênh thang đất rộng trời cao
Điểm ngà lốm đốm một bầu lửng lơ
Đang trở thức nhìn mơ đẹp quá
Vọng đêm trường ngắm cả trăng vàng
Là ngà tơ trải chứa chan
Nhiều con đom đóm, chớp ngàn sao đêm
Rừng cây xanh thân chêm đầy lá
Suối róc rách lướt thả bờ quanh
Cúi nhìn đáy nước long lanh
Đóm bay thấp thoáng đêm canh điểm vàng
Trên cao có hàng ngàn sao chớp
Đây lấm tấm từng lớp sao bay
Vói theo bắt thử sao nầy
Thì ra sao lướt hóa bầy đóm đêm
Tỉnh ra rồi niềm riêng ảo ảnh
Đốm sao, sao đóm chạnh lòng thơ
Buồn se viết tựa tương tư
Cho tâm đánh thức đừng mơ sao trời
Làn gió thoảng chưa rời cành trúc
Ao im lìm một mực lạnh lùng
Quanh bờ cây phủ mịt mùng
Cho đàn đóm nhỏ mông lung điểm ngà
Đặng Xuân Linh
Tỉnh giấc
(Họa bài Tỉnh giấc của Đặng Xuân Linh)
Vườn xưa cũ, một màu xanh biếc
Lướt rừng thông mải miết trăng sao
Mênh mông thăm thẳm trời cao
Vầng mây lãng đãng trên bầu lửng lơ
Giữa đêm vắng vườn mơ đẹp quá
Thả hồn xa lướt cả trăng vàng
Mộng đời theo lối chứa chan
Nhìn đàn đom đóm, như ngàn sao đêm
Bên rừng cây đầy thêm cành lá
Suối ngang đồi lá thả bờ quanh
Đêm về mặt nước long lanh
Chập chờn bóng sáng tàn canh sóng ngà
Trong hoang vắng giữa hàng sao chớp
Điểm lung linh lớp lớp là bay
Nhìn em bắt bóng sao nầy
Anh nhìn đáy mắt chứa bầy đóm đêm
Đêm tỉnh thức nỗi niềm ảo ảnh
Ánh trăng sao lòng chạnh nguồn thơ
Mơ màng trút cạn tâm tư
Cho hồn thanh thản, chẳng mơ sao trời
Nhìn ngọn gió không lơi cành trúc
Lướt mộng đời trải giấc lạnh lùng
Ngàn mai bụi phủ chập chùng
Theo đàn đom đóm nhá chung điểm ngà
Nguyễn Gia Linh