Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
TÌNH GIÀ
Đặt nụ hôn
vào nơi lúm đồng tiền...
Chẳng chạm đường cong của vùng dội sóng
Tìm dịu êm khoảng đầy nốt lặng
Mạch khơi về chốn thần tiên
Năm tháng bào mòn
vết nhuộm mãn viên
Gió táp mưa dồi bao mùa bươn trải
Quá nửa đời
xa thì con gái
Dấu nhạt nét phai tình vẫn thắm tình
Vẫn rạo rực
viền cong của buổi giận hờn
Vẫn dồn trào
đường vân những ngày thổn thức
Đâu hơn cánh tay
ấp ôm hiểu được
Ngọt ngào
dội ngược tìm lại môi xa
Của hôm nay trong buổi tình già.
Phạm Ngọc Vĩnh
Đặt nụ hôn
vào nơi lúm đồng tiền...
Chẳng chạm đường cong của vùng dội sóng
Tìm dịu êm khoảng đầy nốt lặng
Mạch khơi về chốn thần tiên
Năm tháng bào mòn
vết nhuộm mãn viên
Gió táp mưa dồi bao mùa bươn trải
Quá nửa đời
xa thì con gái
Dấu nhạt nét phai tình vẫn thắm tình
Vẫn rạo rực
viền cong của buổi giận hờn
Vẫn dồn trào
đường vân những ngày thổn thức
Đâu hơn cánh tay
ấp ôm hiểu được
Ngọt ngào
dội ngược tìm lại môi xa
Của hôm nay trong buổi tình già.
Phạm Ngọc Vĩnh