Tác giả: Tuán La Roja
Buổi hôm anh bước lên xe
Nhìn em rơi lệ gieo neo đắng lòng
Con thơ cứ mãi trông theo
Chiếc xe lăn bánh kéo theo nỗi sầu
Cuộc sống vốn dĩ hai ta
Ở gần xung khắc xa nhau nhớ nhiều
Đôi ta trắc trở đường duyên
Ngăn sông cách trở con thuyền đơn côi
Từ nay không cùng vợ con
Thiếu đi tình cảm nhớ thương vô vàn
Xa em anh nỡ sao đành
Dạ đau từng khúc nhói đau trong lòng.
Đời anh ngạo mạn cuồng ngông
Sống không lề luật lông bông cả đời
Ở nhà em cố chăm con
Uốn từng nét chữ dạy lời nói hay
Thời gian anh cũng đổi thay
Không còn như trước bê tha rượu chè
Vợ chồng cố gắng đi lên
Vì con tất cả hãy nên nhịn nhường.
Nhìn em rơi lệ gieo neo đắng lòng
Con thơ cứ mãi trông theo
Chiếc xe lăn bánh kéo theo nỗi sầu
Cuộc sống vốn dĩ hai ta
Ở gần xung khắc xa nhau nhớ nhiều
Đôi ta trắc trở đường duyên
Ngăn sông cách trở con thuyền đơn côi
Từ nay không cùng vợ con
Thiếu đi tình cảm nhớ thương vô vàn
Xa em anh nỡ sao đành
Dạ đau từng khúc nhói đau trong lòng.
Đời anh ngạo mạn cuồng ngông
Sống không lề luật lông bông cả đời
Ở nhà em cố chăm con
Uốn từng nét chữ dạy lời nói hay
Thời gian anh cũng đổi thay
Không còn như trước bê tha rượu chè
Vợ chồng cố gắng đi lên
Vì con tất cả hãy nên nhịn nhường.