Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 934.

Tác giả: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) & Tam Muội (Lê Thị Vân Quỳnh)

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (934)

DÒNG TÂM SỰ

Em gánh nước, sắc chiều thu rười rượi
Giọt sầu còn đọng dưới khoé vành mi
Tấc lòng tôi xúc động nỗi ai bi
Tim khe khẻ thầm thì lời thương cảm!

Từ hôm đó, giữa dòng sông phủ xám
Có con thuyền lảng vảng sớm chiều hôm
Thức thao chờ đêm đến ngắm trăng son
Trải cánh mộng lướt vờn lên toả thắm

Nhà không xa mà then cài vạn dặm
Bóng thời gian gặm nhấm mãi lần sâu
Nhìn ai buồn, ai khổ với ai đau
Cơn gió chướng thổi vào se sắt tái

Cánh thư xanh có trải màu thơ dại?
Bởi yêu đương hay tại xót thương người
Tuổi mười sáu vội viết gởi đi rồi
Để ai đó một đời ôm nỗi nhớ!

Tôi vẫn biết lòng em trông gặp gỡ
Mong được nghe anh tỏ cạn tâm tình
Còn đây thì lại sợ vẽ nên hình
Viễn ảnh có “mẹ vợ mình” hung dữ

Thả dần quên làm cánh chim lữ thứ
Quên ngày xưa dòng chữ lá thư xanh
Quên bao lần “canh buổi chiều” gặp anh
Quên héo hắt gót chân tình vội bước…

Lệ ơi! Cả một đời em bạc phước
Vẫn cô đơn ảnh trước cổ quan tài
Em chết rồi, anh chạnh thấy nhớ ai
Hối hận khiến chuỗi ngày gieo trăn trở!...


13/5/2016
Nguyễn Thành Sáng



Đêm Buồn Đếm Giọt Cô Đơn

Giọt sương muộn tiết buông se sắt lạnh
Chốn khuê phòng canh cánh nỗi vấn vương
Chuỗi cô đơn thắt thẻo rũ dáng hường
Nghe nhoi nhói can trường rưng rứt lệ

Tiếng khô khốc điệp than van của dế
Khiến tơ lòng kiệt quệ ngưỡng trầm u
Nhớ thương anh da diết phủ áng mù
Đêm huyễn hoặc như ru vào cõi mộng

Bên gác vắng gió thét gào lồng lộng
Bóng võ vàng trống rỗng giữa không gian
Luồng miên man đẩy ngọn sóng ngập tràn
Cơn vật vã gối chan đầy nước mắt

Rơi nghịch cảnh bao giày vò quặn thắt
Đông lại sầu héo hắt quạnh bờ vai
Ước vòng tay ôm ấp vuốt hình hài
Vành môi ấm phôi phai dòng ngang trái

Những thao thức dưới bầu đen hoang hoải
Tím miệt mài khắc khoải sợi lắc lư
Nơi quê hương Mộng hỡi hiện bây chừ
Có rung cảm suy tư chìm luyến nhớ

Hoài tự nhủ sắt cầm câu duyên nợ
Vững tim hồng dẫu lỡ dở đôi phương
Dành cho nhau dịu ngọt khúc nghê thường
Rồi xuân đến uyên ương về bến đợi

Nguồn trắc trở sơn khê xa diệu vợi
Câu ái ân bện bởi trót yêu rồi
Vắng một ngày tựa thế kỷ nổi trôi
Mong tái hợp tình thôi chia ngăn cách.


February 14, 2019
Tam Muội
nhatlang.com
Chưa phân loại
Uncategorized