Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1462)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1462)

Tiếng Lòng Của Chiếc Lá Rơi

Trống vắng tâm tư gợn tủi buồn
Nghe mầu vỡ nát tím chiều tuôn
Bao điều ao ước bấy mong đợi
Nay lặng lẽ tàn vào khói suông

Lạc loài bỡ ngỡ chuỗi trầm ngâm
Cạn uống chén cay giấu lệ thầm
Nhưng trận bão giông, buồm chấp chới
Con thuyền chao đão, đá chông đâm

Ai thấu đa đoan cảnh chợ đời
Muôn vàn sắc thái khiến chơi vơi
Quả hồng nay đã dường băng giá
Mệt mỏi kiếm tìm giữa biển khơi

Biết trách hay than, tự dối lòng
Ủi an thanh thản bớt long đong
Để khi đêm xuống đừng thao thức
Ray rứt bờ mi nghẹn chảy ròng

Ngoài kia gió hú, vạc sành đưa
Kéo giạt mây luồn đổ hạt mưa
Chua xót tận cùng len lỏi trái
Ngất ngư đau đớn biết sao vừa

Mấy lâu ấp ủ khắc trong tim
Mộng thắm xanh bầu xoải cánh chim
Lồng lộng phơi hồn giương cõi tạm
Nhưng rồi chỉ biết lạnh lùng im

Chập chờn ảo ảnh đọng hàn sương
Quặn thắt từng cơn thấm đoạn trường
Rỉ rả phím chùng cơn tĩnh mịch
Tơ vò rối rắm não nề vương.


November 7, 2018
Tam Muội


Em Với Tôi

Sao cúi gục đầu vậy hỡi em?
Cho khung nhàn nhạt tợ mờ thêm
Và tôi bất chợt vô tình thấy
Như có cái gì lướt quả tim...

Phải chăng ngang trái đẩy tình tan
Nhớ thoảng du dương, ấp ủ tràn
Bỗng chốc xe đời quay ngược bến
Khiến người lữ khách rã rời thân

Hay khóc mẹ cha tuổi xế chiều
Cả đời lo lắng đứa con yêu
Giờ con lận đận thành vô nghĩa
Bỏ đấng sanh thành khổ bấy nhiêu

Hoặc nghìn thương nhớ ảnh hình xa
Ước vọng chờ mong lại nghẹn tà
Lớp lớp lững lờ lam khói mỏng
Từ từ chầm chậm loãng tan ra...!

Để nay canh cánh dạ nghiêng chao
Một góc trời thu lặng lẽ sầu
Khắc khoải, u hoài gom trọn khối
Tự mình da diết, tự mình đau

Tôi cũng như em, cũng vướng buồn
Sớm chiều thao thức gửi mây sương
Dấu chân trĩu nặng, bầu thăm thẳm
Dẫm lá vàng khô, tím quạnh trường

Nhưng em còn đó tuổi xuân xanh
Mộng vỡ, trầm ưu hoặc héo cành
Chiếc bóng thời gian luôn biến đổi
Còn tôi! Sẫm tối đợi hoàng hôn.


2/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized