Tác giả: Hoàng Lộc
em nhìn gần em chẳng biết nhìn xa
gần khó thấy và xa càng không thấy
chút tình của ta sao mà khổ vậy
mãi lem hem từ bữa nói yêu người
em nhìn ai chưa chắc rõ ràng ai
chưa chắc rõ trong vòng ba bốn thước
chút tình của ta đâu có gần hơn được
mãi ơ hờ trong đáy mắt xanh kia
đêm lá me bay - xuống phố, quay về
cửa sổ nhà em ngọn đèn thức ngủ
em vẫn lờ mờ không hay không rõ
ta chợt giật mình ngó lại tình ta
em nhìn gần, em chẳng muốn nhìn xa
(gần - có chồng em, có con em đấy!)
chút tình của ta lạc loài biết mấy
nghìn trùng thêm sau mắt kính nhìn gần
ta dẫu một đời cặm cụi tình nhân
vẫn khó tới trong vòng ba bốn thước
tình lỡ rủi cháy bùng lên ngọn đuốc
cũng hoang tàn đóm lửa phía ngoài em ....
1987
(trong tập Qua Mấy Trời Sương Mưa)
gần khó thấy và xa càng không thấy
chút tình của ta sao mà khổ vậy
mãi lem hem từ bữa nói yêu người
em nhìn ai chưa chắc rõ ràng ai
chưa chắc rõ trong vòng ba bốn thước
chút tình của ta đâu có gần hơn được
mãi ơ hờ trong đáy mắt xanh kia
đêm lá me bay - xuống phố, quay về
cửa sổ nhà em ngọn đèn thức ngủ
em vẫn lờ mờ không hay không rõ
ta chợt giật mình ngó lại tình ta
em nhìn gần, em chẳng muốn nhìn xa
(gần - có chồng em, có con em đấy!)
chút tình của ta lạc loài biết mấy
nghìn trùng thêm sau mắt kính nhìn gần
ta dẫu một đời cặm cụi tình nhân
vẫn khó tới trong vòng ba bốn thước
tình lỡ rủi cháy bùng lên ngọn đuốc
cũng hoang tàn đóm lửa phía ngoài em ....
1987
(trong tập Qua Mấy Trời Sương Mưa)