Tháng Năm Xanh Lam

Tác giả: Nguyễn Nhựt Hùng

cơn áp thấp nhiệt đới sáng lên nằm xuống mái nhà
bóng đêm chảy vào tôi những phức âm bóng tối
sự dai dẳng của kí ức được sao chép/ bài hát gãy trên sợi băng đen răng cưa/ cơn mưa bơi không xương sống
sự ấm nóng trên ngực / ả tóc nâu trên tấm áp phích khổ rộng/ ngón tay trơn có mùi tinh dịch
những con dơi mang hương trái cây chín mủn biến mất vào đại dương
phía bên kia bức tường xi măng, mặt đất sống như một lời cần mẫn

k h ô n g a i v i ế t r a m ộ t l ý d o n à o t h ỏ a đ á n g đ ể t h ỏ a h i ệ p v ớ i g i ấ c m ơ [củatôi]

tôi bắt đầu gọi tên mình, đi qua con đường tóc, đến những hàng Aesculus nở ngập màu trắng
những đứa trẻ khóc lóc, một cơn ho được chẻ nhỏ và xếp gọn trong chiếc hộp, quả khế trong giọng nói ngọt, như một câu thần chú những con dơi và bóng tối lại trở về

t ô i đ ã c h ô n s ự m ệ t m ỏ i t h ậ t k h é o l é o, k h ô n g a i n h ậ n r a c h ú n g đ ã n ặ n g n ề n h ư t h ế n à o

tháng Năm nào đó tôi gặp Người
chúng tôi nói với nhau sự thú vị của im lặng
để tận hưởng nó, chúng tôi bắt đầu quay lưng bỏ đi
giọng nói cuối cùng, một kẻ tội đồ
[đầu tóc chúng tôi chuyển sang màu xanh lam]
những gương mặt âm bản
tôi kiêu hãnh với tất cả nỗi đau
[thân thể chúng tôi chuyển sang màu xanh lam]
mắt không còn nhìn nữa, đó là giờ phút trầm luân
[ tâm hồn chúng tôi chuyển sang màu xanh lam]
tháng Năm nào đó tôi gặp Người
những cái lưỡi từ đó theo về trong giấc mơ

n ụ h ô n m à u x a n h l a m đ ã r u n g l ắ c t r o n g b ó n g đ ê m n à y đ ầ y k h ố n k h ó

tôi nằm trong giá sách đầy bụi tiếp tục kể về những câu chuyện này
những-câu-chuyện-này

sáng 09.05.2013
[Nguyễn Nhựt Hùng]
Chưa phân loại
Uncategorized