Tác giả: Trinhcamle
Mồng Tơi ghé hỏi Đỗ Quyên
Làm răng giữ được tình duyên vững bền
Đường đời vực dốc chênh vênh
Lòng người đen trắng bập bênh khó dò
Bến xưa đợi đến ốm o
Mà sao hun hút con đò về đâu
Về đâu xin nhắn một câu
Yên lòng bến cũ bớt sầu đợi trông
Còn không…ừ nếu…còn không ?
Đò về bến mới lòng mong cũng đành
Chiều nay ngọn gió mỏng manh
Vẫn làm run rẩy những nhành hoa rơi
Đỗ Quyên rủ rỉ mồng tơi
Còn yêu mấy chặng xa xôi cũng về
Cớ chi lòng phải não nề
Xót xa ray rứt lời thề năm xưa
Làm răng giữ được tình duyên vững bền
Đường đời vực dốc chênh vênh
Lòng người đen trắng bập bênh khó dò
Bến xưa đợi đến ốm o
Mà sao hun hút con đò về đâu
Về đâu xin nhắn một câu
Yên lòng bến cũ bớt sầu đợi trông
Còn không…ừ nếu…còn không ?
Đò về bến mới lòng mong cũng đành
Chiều nay ngọn gió mỏng manh
Vẫn làm run rẩy những nhành hoa rơi
Đỗ Quyên rủ rỉ mồng tơi
Còn yêu mấy chặng xa xôi cũng về
Cớ chi lòng phải não nề
Xót xa ray rứt lời thề năm xưa