Tác giả: Trinhcamle
Nửa Đêm Thức Giấc
Một mình thức giấc nửa đêm. nghe con dế nhỏ khẻ rên tội tình. thương ta hay dế thương mình. có thương luôn cả bóng hình người dưng? gió len liếp cửa...
Nơi Quê Chồng Nhớ Mẹ
Lòng của mẹ tựa cao trời rộng bể. tự trách mình chưa trọn đạo làm con. thương con xa mẹ tựa cửa mỏi mòn. nơi xứ lạ bàn tay nào ấp ủ...? dầu đã lớn...
Nói Hộ Người Dưng
Sao ai. cứ mãi người dưng? trông đâu. chẳng chịu quay lưng. lại nhìn? nhìn đôi mắt đuối. rũ xin. sững sờ. sờ sững. trăm nghìn rối ren. nhìn đôi môi...
Nhớ Về Phong Bắc
Đã đến sao người không ở lại. ra đi chẳng chịu cảnh một mình. tha phương say một bóng hình. hồi hương tay dắt theo tình yêu thương. quê của chồng...
Nhớ Tây Nguyên (Tứ Tuyệt)
Hớp ngụm cà phê nghe vị đắng. tan dần thấm đậm chất ba dan. đâu đây vọng lại lời sông núi. ấm áp hồn ta thuở đại...
Nhớ Mang Theo Mùi Hoa Sữa
Về ngoài ấy…. nhớ mang theo hương hoa ngày cũ. để nơi anh. xóa sạch đi nỗi nhớ khôn cùng. chiều nơi đây. con nước chảy ngập ngừng. anh khẽ nói. thôi...
Nhớ Huế
O gieo chi khúc nam bình. cho tui gặt nhớ Huế mình răng ri. o còn tím áo làm chi. cho tui tiếc tuổi xuân thì đã xa. ngồi buồn nghe thấm câu...
Nhớ Con Gái
Đỗ Quyên sao sớm trổ bông. nhớ thương con gái quê chồng xa xôi. sắc hoa ngày ấy bồi hồi. thắm màu xác pháo gởi lời theo con. một trông, hai ngóng...
Nhớ Con
Vắng con từ chiều. tối ra đã nhớ. bố nằm trăn trở. đoán bước con xa. chiều với sân ga. sao cay khoé mắt. chia tay dấu mặt. chắc con rất...
Nhớ
Nắng đưa bóng ngã về đông. nhớ thương chất ngất để lòng quắt quay. mộng về người hỡi có hay. có nghe trong nắng cái say tình nồng. nhớ người nhớ cả...