Tác giả: Trần Xuân Thái
Bến Mùa Trăng
Thầm về tắm lại dòng sông. bao mùa mưa nắng - đục trong - lỡ bồi. từ em lạc nụ môi cười. ngấn bùn năm tháng sạch rồi gót chân. phố thành là...
Bến Sông Chiều
Nắng loang …. nửa mảnh chiều quê. dòng sông xanh biếc. đi về hanh hao. giọt buồn. đậu nhánh ca dao. hai bờ mộng – thực. xôn xao ân tình. tre...
Khung Cửa Hẹp
Khi cánh cửa gương mở ra. cơn gió ùa vào nghe tiếng chim hót. căn phòng thêm sinh khí. cánh cửa đã đóng chặt ngày đêm. sợ bụi bặm và tiếng ồn ào...
Mưa Sáng
Giọt mưa òa vỡ trên mái tôn. nghe như từng nhịp thánh ca buồn. gõ vào tâm thức hồi kinh sáng. em quì làm dấu trong Thánh đường. tôi người...
Muộn Chiều
Ta rong ruổi với kiếp người phiêu bạt. tóc hai màu rượt đuổi tuổi chồn chân. đêm trở giấc lặng hồn ru phận cỏ. bến hồn nhiên mòn mỏi đã bao lần!..
Nỗi Buồn Không Tên
Đi giữa phố Sài Gòn. dòng người – xe… hối hả. con đường quen như lạ. trong mắt kẻ lãng du. giọt nắng hóa sương mù. mây trốn thời lãng đãng...
Trăng Thơ Và Cổ Tích
Em cõng trăng về suối. trăng buông bỏ cuộc đời. tôi cõng thơ về núi. thơ nghẹn giữa lưng trời. trăng thơ hòa mộng đẹp. tỏa cảm xúc bao người...