Tác giả: Trần Cao Hưng
Người Thầy
Ai đưa con trẻ sang sông. ai gieo con chữ vun trồng nghĩa nhân. ai người như huyết tình thân. ai người dạy bảo ân cần sớm trưa. ai người dạy mãi...
Ngựa Hoang
Đường xa gió bụi mịt mù. vó câu dong ruổi chiều thu nắng vàng. miệt mài muôn dặm quan san. rừng thu thay áo lá vàng rơi rơi. phía xa ngựa hí ngang...
Nhớ Quê
Quảng Ngãi xa rồi bao giờ trở lại. lòng bâng khuâng nhớ mãi khôn nguôi. nơi phương xa ta cứ mãi bùi ngùi. hẹn ngày về thăm lại cố hương. nơi quê...
Nhớ Xuân Xưa
Tết Quảng Ngãi xuân về trong nắng gội. trời tháng giêng lầy lội nhớ đông sang. trước ngõ nhà ai cúc đượm sắc vàng. bờ hoa dại rộn ràng trong nắng...
Phôi Pha
Từ độ lìa tan lá rụng rời. mong manh cành nhỏ gió chơi vơi. thuở xưa xuân sắc xanh rờn lá. vàng úa thu về nhẹ cánh rơi. lộc biếc chồi non xuân vẫy...
Phố Núi Chiều Hôm
Nhớ một lần anh về thăm xứ sở. anh đưa em thăm thắng cảnh gần xa. cổ Lũy thành xưa bóng dừa xanh lạ. quán Gió Đồi gà nướng muối ớt xanh...
Quê Hương Ngày Về
Quê hương nối một nhịp cầu. ngày về tươi thắm nương dâu. cho em trọn mối duyên đầu. thỏa lòng mong nhớ canh thâu. cho anh nhìn mẹ thật lâu. từng...
Thời Gian Trả Lại
THỜI GIAN TRẢ LẠI. thời gian hỡi trả tôi vần thơ cũ. tiếng mẹ ru từ thuở mới nằm nôi. điệu ru buồn theo vận nước nổi trôi. những khát vọng của một...
Tiếng Thời Gian
Ta nghe tiếng thời gian đi hối hả. mãi theo sau những sinh vật địa cầu. những bàn chân giục giã phải đi mau. thế giới muôn loài về nơi xứ sở. ta...
Trả Lại Thời Gian
Thời gian hỡi đưa tôi về bến cũ. tuổi hồn nhiên mộng ước của ngày xanh. bầy chim non bay lượn hát trên cành. chùm Phượng Vĩ xuyến xao chiều nắng...