Tác giả: Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng
Thơ Họa (18)
THƠ HỌA (18). tAN VỠ. đêm nằm thổn thức giọt sầu rơi. nguyệt Lão bày chi cảnh tả tơi. những tưởng tơ suông se một sợi. nào ngờ chỉ lạc tách đôi...
Thơ Họa (19)
THƠ HỌA (19). tÌNH CHƯA TRỌN. gió lộng khung tầng lất phất mưa. hồn hoa lạc lõng giọt lưa thưa. phòng không gối chiếc sầu như khứa. chiếu lẻ...
Thơ Họa (2)
THƠ HỌA (2). pHẬN BÈO MÂY. vi vu gió quyện giọt sương lay. tuyết lạnh đơm sầu phảng phất bay. tối đến phòng không hờn số kiếp. đêm về gác vắng...
Thơ Họa (2) Phận Bèo Mây
THƠ HỌA (2). pHẬN BÈO MÂY. vi vu gió quyện giọt sương lay. tuyết lạnh đơm sầu phảng phất bay. tối đến phòng không hờn số kiếp. đêm về gác vắng...
Thơ Họa (20)
THƠ HỌA (20). tÌNH RỜI RẠC. nguyệt lặn sao mờ ảm đạm khơi. thu phong ủ mộng nỗi chơi vơi. ngàn niên hẹn mãi không lay chuyển. vạn kỷ thề luôn...
Thơ Họa (21)
THƠ HỌA (21). sẦU. nỗi sầu mãi đọng ở nhân gian. lắm quả tim hồng nhịp tiếng than. thắm thiết đông về sương, tuyết hợp. xót xa Xuân đến giọt,..
Thơ Họa (22)
THƠ HỌA (22). nỖI BUỒN NHỚ. canh khuya vắng lặng thiếu tri âm. cây cỏ nghẹn ngào rũ dưới đêm. ánh nghẹt cuốn mình trong góc vách. trăng buồn...
Thơ Họa (3)
THƠ HỌA (3). nGUYỆT HỒ KIẾM VŨ. dạ tuyết phiêu phiêu phủ đỉnh cao. thanh khê nguyệt lạc quyện ngàn sao. tung gươm vũ điệu phong vân...
Thơ Họa (4)
THƠ HỌA (4). vỌNG CỐ NHÂN. biết đến khi nào mới gặp nhau. đôi ta cách trở dạ vương sầu. ly cay uống cạn ngàn thương nhớ. chén đắng vơi đầy vạn...
Thơ Họa (5)
THƠ HỌA (5). cHỜ DUYÊN. lặng ngắm trăng vàng cuối tiết Đông. sương dầy tuyết trắng lạnh phòng không. cô đơn gối lẻ buông rèm nhớ. quạnh quẽ...