Tác giả: Hồng Dương
Tiếc Xuân
Xuân rung nhịp nhạc ngân vang lộng. gió vi vu tiếng rộn xa gần. mặt hồ sóng dậy rung ngân. đáy sâu sông động tiếng trầm du dương. nghe hơi thở...
Tiếc Trăng
Ta vừa thấy màu gì trong mắt biếc. mùi hương xuân ôm xiết bầu ngực căng. làn da nàng trắng mịn tựa ánh băng. bao nhiêu ngọc ngập tràn đầy trong...
Tiếc Nuối
Đêm mơ một dạo đến cung Hàn. thưởng thức hương thơm bóng nguyệt vàng. vai nõn da ngần đôi mắt sáng. tuyết lê mủm mỉm thật là căng. giật mình tỉnh...
Tiếc Mộng
Đỉnh giấc đêm trường lạc bến xưa. say trăng mộng mị mãi chưa bưa. nằm im ngã bóng theo hoài cổ. nhọc bước xiêu hình tới trận mưa. gót quế mòn trơn...
Tiếc Hương
Chiều nhớ đêm rồi hay nhớ ai. mà nghe lá mãi cứ say hoài. mành thưa rủ bóng bên triền dậu. nắng cũng thay màu tóc phủ vai. lá rụng bên thềm xếp một...
Tiếc Của
E mà chén ngọt cứ mần ngơ. mặc kẻ chôm thơ mấy đợi chờ. nếu đạo đem về xây mộ tổ. nên đào giếng ngọc trữ hầm tơ. hư vô lại có hồn tao nhã. thực tại...
Tiếc !
Đêm Trăng rớt trải đầy bên bóng chiếc. ai lặng thầm da diết mối tâm tư. nhân thế ơi !... sao lắm lối ảo hư. suy tư dẫm lên nư ta đang ngẹt. bầm...
Tịch Trầm
Nhìn trời đất tịch trầm theo mùa hạ. ta chợt buồn hóa đá những giấc mơ. chiều hạ đốt nửa linh hồn rệu rã. đêm giăng tràn cành lá cũng bơ vơ. nhìn...
Tia Nắng Tình Yêu
Đơn phương mãi sóng thầm tê tái. hồn vỹ cuồng hoang dại lặng câm. u trầm đất vỡ thác gầm. bạt toang cơn giận đáy trầm trùng dương. tình đói...
Thuyền Trăng
Ai mang lụa giăng tơ huyền ảo. trên nẻo trời vẽ áo hoàng hôn. vương cành cánh lá thu buồn. nhạt nhòa một bóng cuối nguồn đông sang. lãng mây...