Tác giả: Hồng Dương
Thu Du Miên
Hồn thu chớm mộng nhẹ đưa êm, Một chiếc lá say lượn trước thềm. nốt trỗi dây tình se sắc hạ. cung trầm sợi nhớ động sương đêm. trăng mòn mỏi dáng...
Thu Cuối
Thu vừa ghé nắng nồng cay màu lá. bờ xanh xao nay đã úa phai vàng. bến địa đàng hoang trống giấc liêu lang. ê va đặt gót nàng lên chiều rụng...
Thu Cũng Tương Tư
Tương tư một mảnh trời thu rụng. ráng đỏ mà hồn thấy lạnh lùng. cánh gió heo may lay khóm lá. ánh trăng non chếch cũng run run. thu tàn lá rụng...
Thu Cũ
LÁ chiều rụng hoàng hôn ngã bóng. vÀNG cơn đau sương động cánh lòng. tHEO dòng nhân thế long đong. gIÓ nghiêng vai mấy nhịp cầu lối xa... đONG...
Thu Cô Đơn !
Thu nghĩ gì khi giọt nắng chiều phai. nào cơn gió ngã dài theo mái tóc. bao chiếc lá chuyển vàng trong cô độc. lệ đêm rơi trăng khóc giá sương...
Thu Cô Đơn
Anh đã giấu bầu trời thu nắng. đôi mi dài trĩu nặng em buồn. bâng khuâng nỗi nhớ sương buông. linh hồn chất chứa một nguồn cảm rung... chiều nắng...
Thu Cô Liêu
Đây ngõ vắng đường đi lá rụng. đêm cô liêu gió cũng lạnh lùng. sương giăng trăng rọi muôn trùng. vườn hoang rêu phủ mông lung điêu tàn. mùa lá úa...
Thu Chơi Vơi
Mưa thu đến giọt dài đan giọt ngắn. nước phập phồng bọt bắn vỡ tung lên. ai lặng ngồi đếm nước giọt bên thềm. mưa bao hạt rót thêm sầu vào nhớ...
Thu Chờ...
Màu nắng nhạt lá vàng bay nhẹ. mùa thu về ai khẽ khàng say. heo mây gió rũ thu gầy. có người thiếu phụ mắt đầy dáng xưa. hồn ngây ngất gió đưa...
Thu Chờ Đợi
Thu nhuốm vàng hươm cả khoảng trời. ngọn chiều hong nắng đứng chơi vơi. bóng trăng nửa mảnh đang còn đợi. một cánh buồm căng giữa trùng khơi. ánh...