Tác giả: Đoàn Văn Nghiêu
Tôi Đã Lạc Vào Giấc Mơ Em
Đêm! thanh vắng. thơ dắt dồn. lang thang. *. dẫu chẳng đi hoang. cũng không tìm địa đàng lạc thú. bởi hồn không chịu ngủ. mà tứ thơ cứ níu...
Tôi Đâu Có Ngày Xưa
Ngày xưa ơi! không phải của tôi. ngoài hai bàn tay trắng. trời nắng. mưa. héo khô trái đắng. biết kêu ai. bão nổi giữa đất bằng. mộng ước...
Trả Hết Cho Em
Trả lại em. chiều không còn nguyên sơ. nụ hôn trộm vội vàng mắc cỡ. ven đô tưng bừng hoa nở. lòng tôi rạo rực xuân về. *. trả hết cho nhau. giữa gió...
Trọn Đời Con Ơn Mẹ
Kéo mảnh hoảng hôn. loang lổ. lau giấc mơ. mong thoát cảnh đói nghèo. vội ra đồng. sợ mưa đuổi, nắng theo. mẹ cuốc bẫm, cầy sâu. cái gieo neo cứ...
Trước Biển Mùa Ngâu
Từ thẳm sâu biển bao dung nhẫn nhịn. ghìm sóng ngầm cùng bão tố. vào thu. dìu dặt muôn trùng. nhè nhẹ hát ru. để những mộng mơ tìm về giấc ngủ...
Tự Dối Lòng
Xin một lần tự dối lòng. nói không. nhưng lại nhớ mong rất nhiều. *. muốn người an. nói chẳng yêu. nào hay ngơ ngẩn những chiều riêng tôi. *...
Tự Dối Lòng
Kéo em về trong giấc mơ. rồi giữ em lại đó. sợ nơi ấy đang mùa mưa gió. gối chiếc, cô phòng lạnh giá chẳng riêng ai. *. xin đất trời đừng thử...
Về Hội Xuân Quê
Chiều xuân. tôi về với cố hương. ngào ngạt đồng xanh đưa lối. khắp đây đó đang vào mùa lễ hội. nghe rộn rã trống đình. bao sức sống hồi...
Về Miền Quê An Lạc
Về đường Lâm* không thấy dáng rừng. đến phố Cháy* chẳng tro tàn vương bụi. chỉ một sắc xanh trải dài chân núi. mạ mới xuống đồng còn nồng ấm tay...
Về Thăm Bến Hải Cửa Tùng
Nhịp cầu mảnh mai trầm mặc. buồn vui sóng vỗ cửa Tùng. hiền Lương ơi! Chẳng thể nào quên những năm tháng hào hùng. cha mẹ ngóng con, vợ chờ chồng...