Tác giả: Đoàn Văn Nghiêu
Trả lại em
Chiều không còn nguyên sơ
Nụ hôn trộm vội vàng mắc cỡ
Ven đô tưng bừng hoa nở
Lòng tôi rạo rực xuân về.
*
Trả hết cho nhau
Giữa gió lộng tứ bề
Cái khao khát tột đỉnh cao nhân thế
Làm đắm đuối cả đất trời sông bể
Như chứng minh cùng tận câu thề.
*
Chỉ xin em giữ lại chốn đi về
Mặc đen đỏ với bụi trần mưa nắng
Sóng ba đào không bao giờ phẳng lặng
Chuyện trăm năm
Coi như đã vĩnh hằng.
*
27.02.09
Chiều không còn nguyên sơ
Nụ hôn trộm vội vàng mắc cỡ
Ven đô tưng bừng hoa nở
Lòng tôi rạo rực xuân về.
*
Trả hết cho nhau
Giữa gió lộng tứ bề
Cái khao khát tột đỉnh cao nhân thế
Làm đắm đuối cả đất trời sông bể
Như chứng minh cùng tận câu thề.
*
Chỉ xin em giữ lại chốn đi về
Mặc đen đỏ với bụi trần mưa nắng
Sóng ba đào không bao giờ phẳng lặng
Chuyện trăm năm
Coi như đã vĩnh hằng.
*
27.02.09