Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Tàn Đông Có Trở Về?
Đôi chim bằng hữu ngày xưa ấy. lạc mất nhau rồi buổi chớm đông. lục bát đêm ngày sầu khắc khoải. trăm năm thơ vận rối tơ lòng. chẳng biết tàn đông...
Tàn Phai!
Trở về chốn cũ. sao ủ rũ sầu? dáng hình một thuở nay đâu. chỉ còn quạnh vắng một màu tàn phai. tháng ngày vời vợi. chờ đợi mỏi mòn. chiều nghiêng...
Tàn Phai
Người gieo chi khúc lụy sầu. để hồn thơ nhuộm tím màu tương tư. dệt làm chi áng phù hư. cuối ngày thu chết tạ từ trăm năm. đêm đông nén tiếng...
Tản Mạn Đôi Câu
Vấp câu thơ ngã sóng soài. cho dòng nước mắt chảy dài thâu đêm. cuối đời trải nắng phơi nghiêng. nghe như vô vọng triền miên nỗi sầu. chữ trăm...
Tản Mạn Sáng Nay
Kéo ngăn ký ức ra xem. buồn vui một thuở êm đềm đã qua. sợi thương sợi nhớ thiết tha. bóng hình lẩn khuất nhạt nhòa khói sương. vần thơ khép...
Tản Mạn Ngày Đông!
Đâu có gì phải mặc cả tính toan. điều mơ ước giản đơn như hoa cỏ. một chút hương thơm góc trời lộng gió. để nụ cười vương vấn mãi trên môi. đâu có...
Tản Mạn Ngày Đông
Em thấy gì ngoài khung cửa sáng nay. trời mù sương ngập tràn hơi bấc? chiếc lá vàng oằn mình bật khóc. nỗi nghẹn ngào phải xa cội lìa cây. đám cỏ...
Tản Mạn Cuối Thu
Hình như bấc gọi sang mùa. thoảng trong hơi gió cũng vừa buốt vai. trời Âu rong ruổi dặm dài. mịt mờ thành quách đền đài dấu yêu. ngẩn ngơ nắng sớm...
Tản Mạn Cưối Năm
Bỏ phố thị về nơi xóm núi. tìm cho mình một chút bình yên. bỏ xót xa chuỗi ngày hờn tủi. bỏ long lanh khóe mắt lệ viền. khung trời cũ cỏ hoa tan...
Tản Mạn Chiều Seoul
Lặng nhìn chiếc lá bơ vơ. cuộn mình giữa chốn hững hờ nhân gian. cuối thu màu lá úa vàng. tưởng như buồn bã đôi hàng lệ rơi. còn ta phiền não chẳng...