Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Nỗi Bưồn
Nỗi buồn của buổi chiều nay. hình như trĩu nặng hơn ngày hôm qua. nỗi buồn tê tái vỡ òa. nghe trong buốt lạnh màu hoa úa tàn. nỗi buồn từ thuở...
Như Đại Dương Vô Tận
Nắng tháng sáu mẹ khom lưng cấy lúa. giọt mồ hôi đổ xuống ruộng đồng. con rưng rưng xa xót cả cõi lòng. thương mẹ quá cả một đời lam lũ. sống âm...
Nhớ Mẹ!
Ngày mai là giỗ mẹ. hồi mẹ ra đi con hãy còn rất bé. mười bốn tuổi nào biết gì đâu! quấn mảnh khăn tang trắng trên đầu. nhìn các em thơ còn nhỏ...
Nhớ Mãi Tình Anh
Cho em tựa vào anh. một lần này thôi nhé ! đời thăng trầm dâu bể. em mỏng manh tơ trời. nên hồn lắm chơi vơi. sợ trái tim tan vỡ. sợ chuyện đời...
Nhớ Mãi Người Dưng
Em vẫn thường gọi người là người dưng. từ lúc mới quen còn nhiều bỡ ngỡ. thấy người nhìn, em thẹn thùng mắc cỡ. mặt đỏ bừng luống cuống cả chân...
Nhớ Lắm Sài Gòn!
Vòng tròn sao lệch một bên. vẽ đi vẽ lại … chẳng nên vòng tròn. còn ta ủ rũ héo hon. nhớ chi nhớ lắm Sài Gòn đã xa! ngoài hiên bóng nước nhạt...
Nhớ Chăng Lời Hẹn
Khêu bấc cho đêm bớt não nề. canh dài khắc khoải trắng cơn mê. phòng loan lặng lẽ chờ trăng đến. gác phượng băn khoăn gọi gió về. mắt dõi vời trông...
Nhớ Ba
Tháng bảy Vu Lan con đến chùa lễ Phật. trong ngạt ngào hương khói thiết tha. con chợt nhớ về ba. cuộc đời nhiều cay đắng. khi mẹ mất nhà càng thêm...
Nhặt Được Nụ Cười
Mải mê. say chuyện tình Ngâu. thuở ấy qua cầu. vô ý đánh rơi. lãng Du. buổi sáng đẹp trời. nhặt được nụ cười. tưởng mất bấy nay. nỗi buồn...
Nhạt Phai Màu Thạch Thảo
Chẳng lẽ nào mùa thu đã ra đi. khi sáng nay ngắt vội nhành thạch thảo. màu nhạt phai rưng rưng như thầm bảo. gió heo may thổn thức khóc tạ từ. lá...