Tác giả: Đặng Anh Tuấn
Thu Tàn
Chuông nguyện hồn Thu thoáng ngỡ ngàng. trần gian vương vấn giấc mơ hoang. mở lối cho Đông về giá lạnh. chia ly trần thế - lá bay ngang! thu tàn...
Thu Đi
Thu đi, ngơ ngác lá bàng rơi. bay ngang trong gió nhắn đôi lời. thời gian sao nỡ trôi nhanh thế. chẳng kịp dệt vàng phố cũ ơi! thu đi mang mất...
Tiễn Thu
Đông về đưa tiễn xác mùa Thu. lớp lá vàng khô cuốn mịt mù. xơ xác cây bàng hiu hắt ngủ. khô gày rặng liễu hững hờ ru. chiều tắt bến sông bờ trống...
Tình Biển 2
Hoàng hôn xuống biển loang màu tím ngắt. ánh tà dương đã vội nhạt mờ phai. bờ cát dài còn lưu giữ dấu chân ai? nơi ký ức mang hình hài nỗi...
Trắng Xoá
Nhớ về em mỗi độ xuân đang chín. con phố thẫn thờ phủ trắng hoa sưa. những kỷ niệm ghi dấu biết bao mùa. đã cùng em theo hương hoa...
Trở Về
Trở về đây sau nhiều năm cách biệt. mái trường xưa bao dấu cũ phai mờ. bên khoảng trời khung cửa sổ vu vơ. đếm thời gian cứ dần trôi chảy mãi. vài...
Viễn Xứ
Mặt trời khuất dạng buổi ban mai. chẳng giúp nàng thu tiếp mộng dài. lũ mây tàn nhẫn ôm màu xám. đám nhạn bạc tình bỏ nắng phai. hoàng hôn êm ả...
Vô Thường
Em đi về phía bình minh. để tôi ở lại một mình gió sương. biết rằng đời vốn vô thường. giờ em ở cõi tha hương chốn nào? mặc cho năm tháng gầy...
Xa Xôi
Chỉ thoáng mắt ta đã đến mùa đông. những dòng sông cũng hóa lòng băng giá. những hàng cây khẳng khiu không còn lá. melbourne buồn thành phố mùa gió...
Yêu
Anh yêu em như sóng xô bờ cát. lúc êm đềm tha thiết nỗi nhớ nhung. khi gầm gừ giận dữ nơi muôn trùng. bởi vốn dĩ biển triệu năm...