Tác giả: Nguyễn Nhựt Hùng
Những đóa pensee
nói với anh về giấc mơ của một chiếc bình gốm cũ
từng đôi mắt trong góc tối chợt tím run rẩy
mùa Đông nằm thở đầy mệt mỏi
bóng tối bội phản mọi hân hoan
tình yêu của chúng ta, mùi hương của ảo giác
những kỷ niệm chảy máu không ngừng
Thứ hư vô mang bóng về chôn cất dưới vòm cây
những chiếc lá đau ốm đầy sâu bọ
tình khúc từ máy cassette như một quả bom
vỡ chậm rãi trong cơn đau của buổi chiều héo nắng
em là một vị đắng dai dẳng
đã trôi đi trong cuống họng thời gian
Sau tiếng chuông bầy chim ly khai khỏi im lặng
hót dáo dác và bay nức nở
những ẩm thấp mùa màng lột từng mảng da tay
nhìn qua ô cửa sổ xanh xao
bầu trời thả xuống từng đốm mây tối mặt
anh muốn bay về trễ muộn này
một cơn váng vất nhớ
Tháng Mười Hai những ngày cũ và mới
bài thơ bị khoét đi hơi thở
chỉ còn lại những con chữ mặc đồng phục đen
hành giả qua xác ngày rã trắng
anh ngồi quay lưng giữa tịnh độ mùa
thốt nhiên hát bài ca về những điều vô tình quên lãng.
Nguyễn Nhựt Hùng_03.12.2013
nói với anh về giấc mơ của một chiếc bình gốm cũ
từng đôi mắt trong góc tối chợt tím run rẩy
mùa Đông nằm thở đầy mệt mỏi
bóng tối bội phản mọi hân hoan
tình yêu của chúng ta, mùi hương của ảo giác
những kỷ niệm chảy máu không ngừng
Thứ hư vô mang bóng về chôn cất dưới vòm cây
những chiếc lá đau ốm đầy sâu bọ
tình khúc từ máy cassette như một quả bom
vỡ chậm rãi trong cơn đau của buổi chiều héo nắng
em là một vị đắng dai dẳng
đã trôi đi trong cuống họng thời gian
Sau tiếng chuông bầy chim ly khai khỏi im lặng
hót dáo dác và bay nức nở
những ẩm thấp mùa màng lột từng mảng da tay
nhìn qua ô cửa sổ xanh xao
bầu trời thả xuống từng đốm mây tối mặt
anh muốn bay về trễ muộn này
một cơn váng vất nhớ
Tháng Mười Hai những ngày cũ và mới
bài thơ bị khoét đi hơi thở
chỉ còn lại những con chữ mặc đồng phục đen
hành giả qua xác ngày rã trắng
anh ngồi quay lưng giữa tịnh độ mùa
thốt nhiên hát bài ca về những điều vô tình quên lãng.
Nguyễn Nhựt Hùng_03.12.2013