Nguyệt Dạ Xá Ức Đệ

Tác giả: Đỗ Phủ

Thú cổ đoạn nhân hành ,
Thu biên nhất nhạn thanh .
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Hữu đệ giai phân tán,
Vô gia vãn tử sinh.
Ký thư trường bất đạt,
Huống nãi vị hưu binh .


Dịch Nghĩa
Đêm Trăng Nhớ Em
Tiếng trống nơi đồn thú vang lên, dứt hết vết chân ngườ iđi trên đường. Một tiếng nhạn kêu ở chốn biên thùy mùa thu. Từ đêm nay trở đi, sương móc rơi trắng xóa; trăng vẫn sáng tại quê xưa.
Có các em trai, nhưng đều ly tán; không còn nhà để mà hỏi thăm chúng còn sống hay đã chết. Gửi thư về, nhưng thư thường không tới nơi; huống chi chiến tranh vẫn còn chưa thôi.



Dịch Thơ
Đêm Trăng Nhớ Em


Trống dồn dứt vết chân đi;
Nhạn thu một tiếng biên thùy bi ai.
Đêm nay sương trắng đã rơi,
Quê xưa giờ vẫn sáng ngời bóng trăng.
Có em, đều đã chia tan;
Không nhà mà đến hỏi thăm mất còn.
Gửi thư, chẳng biết tới luôn,
Huống chi chinh chiến nay còn chưa thôi.


Bản dịch Trần Trọng San
Chưa phân loại
Uncategorized