Tác giả: Đỗ Phủ
Chi li đông bắc phong trần tế
Phiêu bạt tây nam thiên địa giam
Tam hiệp lâu đài yêm nhật nguyệt
Ngũ khê y phục cộng vân san
Yết hồ sự chủ chung vô lại
Từ khách ai thời thả vị hoàn
Dữu Tín bình sinh tối tiêu sắt
Mộ niên thi phú động giang quan
Dịch Nghĩa
Lưu lạc giữa gió bụi miền Đông Bắc, phiêu dạt trong khoảng trời đất miền Tây Nam. Lâu đài miền Tam Hiệp dàu dãi lâu ngày dưới bóng mặt trời, mặt trăng. Quần áo của người miền Ngũ Khê xen lẫn cùng mây, núi. Rợ Yết thờ chúa (phản phúc bất thường), cuối cùng không thể tin được. Nhà thơ xót thương thời thế, hãy còn chưa trở về. Bình sinh Dữu Tín rất buồn bã, thê lương. Lúc tuổi già, thơ phú cảm động miền sông, ải.
* Dữu Tín: Một nhà văn nổi tiếng triều Lương, đời Nam Bắc triều. Đi sứ đến triều Chu ở miền Bắc, bị giữ lại. Tại Chu, tuy được quý hiển, nhưng vẫn nhớ cố hương, làm ra bài Ai Giang-Nam Phú
Dịch Thơ
Vịnh hoài cổ tích
(Nhà Dữu Tín)
Lạc loài gió bụi miền Đông Bắc,
Phiêu bạt Tây Nam giữa đất trời.
Tam Hiệp nắng mưa mòn các thự,
Ngũ-Khê xiêm áo lẫn ngàn mây.
Rợ Hồ phản phúc khôn lường được,
Thi sĩ ưu thời chửa trở về.
Dữu Tín bình sinh buồn vạn cổ
Núi sông thương cảm một nguồn thi.
Bản dịch: Chi Điền
Phiêu bạt tây nam thiên địa giam
Tam hiệp lâu đài yêm nhật nguyệt
Ngũ khê y phục cộng vân san
Yết hồ sự chủ chung vô lại
Từ khách ai thời thả vị hoàn
Dữu Tín bình sinh tối tiêu sắt
Mộ niên thi phú động giang quan
Dịch Nghĩa
Lưu lạc giữa gió bụi miền Đông Bắc, phiêu dạt trong khoảng trời đất miền Tây Nam. Lâu đài miền Tam Hiệp dàu dãi lâu ngày dưới bóng mặt trời, mặt trăng. Quần áo của người miền Ngũ Khê xen lẫn cùng mây, núi. Rợ Yết thờ chúa (phản phúc bất thường), cuối cùng không thể tin được. Nhà thơ xót thương thời thế, hãy còn chưa trở về. Bình sinh Dữu Tín rất buồn bã, thê lương. Lúc tuổi già, thơ phú cảm động miền sông, ải.
* Dữu Tín: Một nhà văn nổi tiếng triều Lương, đời Nam Bắc triều. Đi sứ đến triều Chu ở miền Bắc, bị giữ lại. Tại Chu, tuy được quý hiển, nhưng vẫn nhớ cố hương, làm ra bài Ai Giang-Nam Phú
Dịch Thơ
Vịnh hoài cổ tích
(Nhà Dữu Tín)
Lạc loài gió bụi miền Đông Bắc,
Phiêu bạt Tây Nam giữa đất trời.
Tam Hiệp nắng mưa mòn các thự,
Ngũ-Khê xiêm áo lẫn ngàn mây.
Rợ Hồ phản phúc khôn lường được,
Thi sĩ ưu thời chửa trở về.
Dữu Tín bình sinh buồn vạn cổ
Núi sông thương cảm một nguồn thi.
Bản dịch: Chi Điền