Tác giả: Đỗ Phủ
Quần kê chính loạn khiếu,
Khách chí khê đấu tranh.
Khu kê thướng thụ mộc,
Thủy văn khấu sài kinh.
Phụ lão tứ ngũ nhân,
Vấn ngã cửu viễn hành.
Thủ trung các hữu huề,
Khuynh kháp trọc phục thanh.
Khổ từ tửu vị bạc,
Thử địa vô nhân canh.
Binh cách ký vị tức,
Nhi đồng tận đông chinh.
Thỉnh vị phụ lão ca,
Gian nan quí thâm tình.
Ca bãi ngưỡng thiên thán,
Tứ tọa lệ tung hoành.
Dịch Nghĩa
Khương Thôn ( bài ba )
Đàn gà đang rối rít kêu; khi khách đến, gà đá lộn nhau. Sau khi xua gà lên cây, mới nghe thấy tiếng gõ cổng.
Bốn năm ông già lại hỏi thăm tôi đã đi xa lâu ngày. Ông nào cũng mang theo bầu rượu nơi tay, cùng tôi rót uống say sưa.
Các ông phàn nàn rằng vị rượu nhạt, ruộng lúa không có người cày, chiến tranh vẫn còn chưa yên, con cái đều phải đi đánh miền đông.
Xin vì các phụ lão mà hát. Tự thấy hổ thẹn trước tình cảm sâu xa của các vị đối với nổi gian nan của mình. Hát xong, ngẩng nhìn trời than thở, khiến cho các ông ngồi bốn bên rỏ lệ chứa chan.
Dịch Thơ
Thôn người Khương
Gà đang rối rít kêu,
Thấy người, liền đá lộn.
Xua gà lên trên cây,
Mới nghe tiếng gõ cổng.
Phụ lão bốn năm ông,
Hỏi ta đi lâu ngày;
Tay đều mang theo rượu,
Nghiêng bầu cùng ta say.
Phàn nàn vị rượu nhạt,
Không người cày ruộng đồng,
Cjiê1n tranh còn chưa hết,
Con cái đều sang đông.
Xin vì phụ lão ca,
Hổ thẹn tình sâu xa.
Hát xong nhìn trời than;
Bốn bên lệ chan hòa.
Khách chí khê đấu tranh.
Khu kê thướng thụ mộc,
Thủy văn khấu sài kinh.
Phụ lão tứ ngũ nhân,
Vấn ngã cửu viễn hành.
Thủ trung các hữu huề,
Khuynh kháp trọc phục thanh.
Khổ từ tửu vị bạc,
Thử địa vô nhân canh.
Binh cách ký vị tức,
Nhi đồng tận đông chinh.
Thỉnh vị phụ lão ca,
Gian nan quí thâm tình.
Ca bãi ngưỡng thiên thán,
Tứ tọa lệ tung hoành.
Dịch Nghĩa
Khương Thôn ( bài ba )
Đàn gà đang rối rít kêu; khi khách đến, gà đá lộn nhau. Sau khi xua gà lên cây, mới nghe thấy tiếng gõ cổng.
Bốn năm ông già lại hỏi thăm tôi đã đi xa lâu ngày. Ông nào cũng mang theo bầu rượu nơi tay, cùng tôi rót uống say sưa.
Các ông phàn nàn rằng vị rượu nhạt, ruộng lúa không có người cày, chiến tranh vẫn còn chưa yên, con cái đều phải đi đánh miền đông.
Xin vì các phụ lão mà hát. Tự thấy hổ thẹn trước tình cảm sâu xa của các vị đối với nổi gian nan của mình. Hát xong, ngẩng nhìn trời than thở, khiến cho các ông ngồi bốn bên rỏ lệ chứa chan.
Dịch Thơ
Thôn người Khương
Gà đang rối rít kêu,
Thấy người, liền đá lộn.
Xua gà lên trên cây,
Mới nghe tiếng gõ cổng.
Phụ lão bốn năm ông,
Hỏi ta đi lâu ngày;
Tay đều mang theo rượu,
Nghiêng bầu cùng ta say.
Phàn nàn vị rượu nhạt,
Không người cày ruộng đồng,
Cjiê1n tranh còn chưa hết,
Con cái đều sang đông.
Xin vì phụ lão ca,
Hổ thẹn tình sâu xa.
Hát xong nhìn trời than;
Bốn bên lệ chan hòa.