Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Ngươi Và Ta
Bốc nghi ngút sau lần Ta châm lửa
Mảng lam dài tự ở xác thân ngươi
Nghiêng nghiêng vạt lờ trôi dần loang toả
Chậm từ từ tan rã khuất vào nơi...
Khoảnh khắc thôi cũng thời mang thân phận
Dãy thơm nồng mấy bận nhả bờ môi
Mới hôm nào ngậm ngùi trong vỏ láng
Phút giây nầy biến dạng nhẹ bay hơi
Đợi thong thả tay người moi móc lấy
Lắc, xe, nhìn, đốt cháy, rít lim dim
Hưởng được phút bồng bềnh lơ lửng khói
Rồi thong dong thoát khỏi kiếp triền miên...
Hồn của ngươi có lên miền thoáng rộng
Thăm họ hàng đang vọng hướng, đăm chiêu
Xem vạt nắng chiều chiều gom nhạt bóng
Ngắm không gian lồng lộng phủ đìu hiu?
Có đêm đêm nghe phiêu phiêu thổi mát
Có lâng lâng, ngây ngất nỗi niềm mơ
Có thấy sương thẫn thờ rơi xuống đất
Có nao nao giữa lất phất sầu đưa?...
Thế mà sao từ xa ngươi hát cổ
Âm vang "mùi" theo gió thoảng về đây
Khiến lòng Ta bị ngầy vì chạnh nhớ
Và nửa buồn trăn trở dưới khuya nay
Lúc cảm khái lung lay bờ rậm lá
Dạ mênh mang đợi gió đẩy làn hương
Nhưng bất chợt ngọn luồn bung mé cỏ
Thấy ê chề bởi đó quá nhiều mương...
21/7/2019
Nguyễn Thành Sáng
Bốc nghi ngút sau lần Ta châm lửa
Mảng lam dài tự ở xác thân ngươi
Nghiêng nghiêng vạt lờ trôi dần loang toả
Chậm từ từ tan rã khuất vào nơi...
Khoảnh khắc thôi cũng thời mang thân phận
Dãy thơm nồng mấy bận nhả bờ môi
Mới hôm nào ngậm ngùi trong vỏ láng
Phút giây nầy biến dạng nhẹ bay hơi
Đợi thong thả tay người moi móc lấy
Lắc, xe, nhìn, đốt cháy, rít lim dim
Hưởng được phút bồng bềnh lơ lửng khói
Rồi thong dong thoát khỏi kiếp triền miên...
Hồn của ngươi có lên miền thoáng rộng
Thăm họ hàng đang vọng hướng, đăm chiêu
Xem vạt nắng chiều chiều gom nhạt bóng
Ngắm không gian lồng lộng phủ đìu hiu?
Có đêm đêm nghe phiêu phiêu thổi mát
Có lâng lâng, ngây ngất nỗi niềm mơ
Có thấy sương thẫn thờ rơi xuống đất
Có nao nao giữa lất phất sầu đưa?...
Thế mà sao từ xa ngươi hát cổ
Âm vang "mùi" theo gió thoảng về đây
Khiến lòng Ta bị ngầy vì chạnh nhớ
Và nửa buồn trăn trở dưới khuya nay
Lúc cảm khái lung lay bờ rậm lá
Dạ mênh mang đợi gió đẩy làn hương
Nhưng bất chợt ngọn luồn bung mé cỏ
Thấy ê chề bởi đó quá nhiều mương...
21/7/2019
Nguyễn Thành Sáng