Người Tôi Yêu Thương

Tác giả: Đuyên Hồng

Kính tặng: Thi Sĩ Bạch Loan
Tôi có người yêu lúc chưa sinh Yêu từ tiền kiếp tận tim mình Nàng xinh đẹp lắm ngây thơ quá Tôi đã yêu nàng tự tâm linh … Tôi thương người yêu buổi lạc đường Mịt mờ quờ quạng giữa khói sương Từ khi mưa đỏ tràn khắp nước Từ khi bá tánh chịu tang thương… Tôi mất người yêu có thật không Mà sao thương tiếc ngập cả lòng Như sông thương nước thuyền thương bến Như buổi hoàng hôn tiếc trời vàng… Tôi yêu người yêu tự giấc mơ Từ trong ý nghĩ tự vần thơ Từ trên đồng lúa vàng mùa gặt Từ những con sông nước vỗ bờ… Tôi sẽ yêu người trọn đời tôi Trời rung đất sập cũng một lời Cả khi tinh tú không còn sáng Tôi vẫn yêu em trọn cuộc đời… Tôi yêu người yêu lũy tre làng Yêu lời chim hót phút xuân sang Yêu mùa hạ thắm bằng lăng tím Yêu rét đông qua… nét thu vàng… Tôi yêu người lắm bước phố phường Phố mới tan ca buổi tắc đường Những chiều mưa ngập ùn xe máy Những tà áo trắng tuổi lên hương… Tôi yêu người lắm những canh trường Giữa đêm thức giấc dạ vấn vương Người ơi! Có biết rằng tôi gọi Một chữ trong lòng, tiếng “Quê Hương”….!
Chưa phân loại
Uncategorized