Tác giả: Đăng Lộc
Búp thương yêu trổ trên cành
Hương đời vẫn đó Xuân tình còn đây
Ngắm búp thương yêu mộng nở đầy
Ru chùm lộc biếc thoảng hương bay
Nghê thường lúc gọi sao ngầm chớp
Cánh bướm chiều mơ rượu khéo bày
Cảnh thắm trăm bề tha thiết chuyển
Men nồng mấy chén nhẹ nhàng say
Đây miền tưởng tượng người yêu hỡi
Hiểu thấu chăng em hạnh phúc này!
Vấn vương quyện những đêm ngày
Mưa rừng chớp bể giấc say đã từng
Thời gian lắng đọng vẫn chưa dừng
Nguyện ước bao lần chẳng lẽ ngưng
Tiếng gió chân mây vừa muốn chạm
Duyên trên lớp cát bỗng chêm hừng
Cho chiều cách biệt sương đừng đổ
Tới buổi tương phùng nghĩa lại dâng
Ngẫm gặp nhiều phen đời thử thách
Xuyên qua chớp bể với mưa rừng!!!
Thừa lương xin chớ dửng dưng
Thôi hờn bớt giận sẽ dâng ngọt ngào
Bút phượng tìm chêm ngọn trúc đào
Vương thềm nét mực những lần trao
Chung tình phúc phận Xuân da diết
Chắp cánh không gian sóng dạt dào
Nếu giận chen làm ngăn thưởng lãm
Thì hờn chiếm đoạt bứng chiêm bao
Câu nguyền tiếng thệ tràn khao khát
Trau chuốt vần thơ đến ngọt ngào!!!
Cánh buồm còn nhuốm chênh chao
Dòng xuôi nước ngược khi nào sẽ thông
Thuyền đi mấy nẻo sóng bềnh bồng
Phúc phận đang thành dỗ bến sông
Ngắm bóng trăng nằm nơi góc biển
Thương hôm lúa trổ...phía trên đồng
Người khôn buốt lạnh khi chia cách
Ngõ vắng hoang tàng buổi đợi trông
Đấy nhuỵ mai vàng Xuân quấn quýt
Nguyện sao sẽ đượm giấc mơ hồng.
Trời cao đất thấp mênh mông
Xuân về tết đến còn đong thẫn thờ
Đong sầu vạn chén chuốt thành thơ
Ngắm cảnh chuối xanh hoá dại khờ
Nhắp ngụm quan hà vương áo não
Trông dòng dĩ vãng chạm bâng quơ
Đau lòng cánh nhạn hằng ngơ ngẩn
Buốt ngực làn sương... vẫn hững hờ
Tết đến Xuân sang đường vạn dặm
Bồn chồn lại dấy những nguồn mơ.!.
Hương đời vẫn đó Xuân tình còn đây
Ngắm búp thương yêu mộng nở đầy
Ru chùm lộc biếc thoảng hương bay
Nghê thường lúc gọi sao ngầm chớp
Cánh bướm chiều mơ rượu khéo bày
Cảnh thắm trăm bề tha thiết chuyển
Men nồng mấy chén nhẹ nhàng say
Đây miền tưởng tượng người yêu hỡi
Hiểu thấu chăng em hạnh phúc này!
Vấn vương quyện những đêm ngày
Mưa rừng chớp bể giấc say đã từng
Thời gian lắng đọng vẫn chưa dừng
Nguyện ước bao lần chẳng lẽ ngưng
Tiếng gió chân mây vừa muốn chạm
Duyên trên lớp cát bỗng chêm hừng
Cho chiều cách biệt sương đừng đổ
Tới buổi tương phùng nghĩa lại dâng
Ngẫm gặp nhiều phen đời thử thách
Xuyên qua chớp bể với mưa rừng!!!
Thừa lương xin chớ dửng dưng
Thôi hờn bớt giận sẽ dâng ngọt ngào
Bút phượng tìm chêm ngọn trúc đào
Vương thềm nét mực những lần trao
Chung tình phúc phận Xuân da diết
Chắp cánh không gian sóng dạt dào
Nếu giận chen làm ngăn thưởng lãm
Thì hờn chiếm đoạt bứng chiêm bao
Câu nguyền tiếng thệ tràn khao khát
Trau chuốt vần thơ đến ngọt ngào!!!
Cánh buồm còn nhuốm chênh chao
Dòng xuôi nước ngược khi nào sẽ thông
Thuyền đi mấy nẻo sóng bềnh bồng
Phúc phận đang thành dỗ bến sông
Ngắm bóng trăng nằm nơi góc biển
Thương hôm lúa trổ...phía trên đồng
Người khôn buốt lạnh khi chia cách
Ngõ vắng hoang tàng buổi đợi trông
Đấy nhuỵ mai vàng Xuân quấn quýt
Nguyện sao sẽ đượm giấc mơ hồng.
Trời cao đất thấp mênh mông
Xuân về tết đến còn đong thẫn thờ
Đong sầu vạn chén chuốt thành thơ
Ngắm cảnh chuối xanh hoá dại khờ
Nhắp ngụm quan hà vương áo não
Trông dòng dĩ vãng chạm bâng quơ
Đau lòng cánh nhạn hằng ngơ ngẩn
Buốt ngực làn sương... vẫn hững hờ
Tết đến Xuân sang đường vạn dặm
Bồn chồn lại dấy những nguồn mơ.!.