Lộ Rồi Góc Riêng

Tác giả: Nguyên Hữu

Mặc kệ đời vần xoay với muôn vàn toan tính
Ta lặng lẽ sưởi ấm góc vắng của riêng ta
Ly cà phê nồng vị ấp quyện lấy hương trà
Cây bút họa, vần thơ ca, cung đàn, tiếng sáo…

Mây trời thèm, làn gió dòm chạy ra bàn, kháo
Có chàng trai nghèo mà mộng mới giầu làm sao
Không tin lắm, những giọt nắng len lỏi tìm vào
Bất ngờ rứa, ngạc nhiên chưa… ngác ngơ giọt vỡ…

Ngoài xa nữa, rừng cây cơ với cơ hàn nỗi khổ
Muốn ngắm, muốn xem mà chẳng thể đến mà vào
Túm ngọn gió, muôn lá cù bắt kể: rằng sao
Buồn cười quá – kể đây mà… muôn chim đệm nhịp…

Đám hoa dại cũng nức hương vào ngắm cho kịp
Buổi sáng – căn phòng – góc vắng và ly cà phê
Lung linh thế chàng trai với mộng ước nhiêu khê
Một chút tỏa có sưởi đời tươi hơn không nhể…
LỘ RỒI GÓC RIÊNG
17.11.2014
Nguyên Hữu
Chưa phân loại
Uncategorized