Tác giả: HậnAnhNghèo
TÌNH trăm hồi có mấy bề xa cách
LÀ vãng khách đặt chân rồi bước qua
GÌ cũng lạ trước bao phần rung động
CHO hồn ai lại lạnh ngắt thêm đông
NHÂN có tình lại vướng phải nghiệt duyên
THẾ nhưng ai nào có thể khuyên nhủ
KHỔ tấm lòng biết thủ thỉ với ai
BÓNG chiều tà trước dòng người vãng lai
LỆ thấp thoáng dưới tấm khăn lụa mỏng
ĐỔ vào mây bay một nguồn mong nhớ
DƯỚI bể tình mập mờ những cơn mơ
ÁNH sáng lên buổi hoàng hôn ngây thơ
TRĂNG man mát cứ làm người đợi chờ
TAN vỡ hương nhài vẫn mãi ngu ngơ
LÀ vãng khách đặt chân rồi bước qua
GÌ cũng lạ trước bao phần rung động
CHO hồn ai lại lạnh ngắt thêm đông
NHÂN có tình lại vướng phải nghiệt duyên
THẾ nhưng ai nào có thể khuyên nhủ
KHỔ tấm lòng biết thủ thỉ với ai
BÓNG chiều tà trước dòng người vãng lai
LỆ thấp thoáng dưới tấm khăn lụa mỏng
ĐỔ vào mây bay một nguồn mong nhớ
DƯỚI bể tình mập mờ những cơn mơ
ÁNH sáng lên buổi hoàng hôn ngây thơ
TRĂNG man mát cứ làm người đợi chờ
TAN vỡ hương nhài vẫn mãi ngu ngơ