Tác giả: Huỳnh Gia
Ta làm thơ để giấu mình trong nắng
Thả hồn trôi theo từng đám mây chiều
Gửi tâm tình vào một chút tin yêu
Trong những lúc đối diện cùng hiện thực
Ta làm thơ bởi cõi lòng u uẩn
Mượn câu vần nói giúp những lần quên ...
Khi bước ra phía bên trái bình yên
Tự xoa dịu mỗi lần tim nhức nhối
Như chuyến xe chở tình ta dong ruổi
Thơ cùng ta đánh dấu những chặng đường
Từng lối mòn chan chứa vạn yêu thương
Hay khúc ngoặc chông gai ...đều bên cạnh
Thơ ru ta những đêm dài cô quạnh
Ngắm trăng lên - nhìn sao rụng xuống thềm
Cất dùm ta khúc hoài niệm không tên
Là thế đó ... Thơ vốn là thế đó ....
Huỳnh Gia
25-10-2011
Thả hồn trôi theo từng đám mây chiều
Gửi tâm tình vào một chút tin yêu
Trong những lúc đối diện cùng hiện thực
Ta làm thơ bởi cõi lòng u uẩn
Mượn câu vần nói giúp những lần quên ...
Khi bước ra phía bên trái bình yên
Tự xoa dịu mỗi lần tim nhức nhối
Như chuyến xe chở tình ta dong ruổi
Thơ cùng ta đánh dấu những chặng đường
Từng lối mòn chan chứa vạn yêu thương
Hay khúc ngoặc chông gai ...đều bên cạnh
Thơ ru ta những đêm dài cô quạnh
Ngắm trăng lên - nhìn sao rụng xuống thềm
Cất dùm ta khúc hoài niệm không tên
Là thế đó ... Thơ vốn là thế đó ....
Huỳnh Gia
25-10-2011