Tác giả: Đinh Kim Chung
(Ngũ độ thanh, ngũ bộ xa luân *)
TỪ KHI GIÃ BIỆT THÁNG NĂM DÀI
CHỈ DÕI ÂM THẦM MỘT DÁNG AI
Phố nhỏ còn vương màu diễm lệ
HỒN CÔI VẪN ĐỌNG SẮC TRANG ĐÀI
Thương vì kỷ niệm đang nồng cháy
TRÁCH BỞI ÂN TÌNH ĐÃ NHẠT PHAI
Lệ rớt lần thôi dù ảo não
BUỒNG TIM SẬP CỬA CHỐT THEN CÀI
CHỈ DÕI ÂM THẦM MỘT DÁNG AI
Nhành sen ấp ủ hạt cao ĐÀI
Này thân lộng gió nào đâu gãy
Đó nhị tanh bùn cũng chẳng PHAI
Những bận say làn môi sáo thổi
Từng hôm mộng chỏm tóc hoa CÀI
Hoàng hôn rũ rượi trôi vào tối
Lặng lẽ vùi sâu khổ kéo DÀI
HỒN CÔI VẪN ĐỌNG SẮC TRANG ĐÀI
Quạnh quẽ khơi dòng máu đỏ PHAI
Nốt nhạc ngoài khuông đàn lỡ nổi
Vầng trăng giữa buổi nắng quên CÀI
Mà cơn lạnh sóng tràn sông nhỏ
Để ý buồn thơ bật lỗi DÀI
Tiếng hạc eo sèo bên bãi cỏ
Ôi đành nghĩa bỏ tiếc gì AI
TRÁCH BỞI ÂN TÌNH ĐÃ NHẠT PHAI
Thành ra vỡ vụn nhớ nhung CÀI
Chào Đông não nuột tơ cầu vắn
Tiễn Hạ thờ ơ bóng tủi DÀI
Kẻ tiếu trên đường như giỡn họ
Ta ngồi giữa bể tựa chờ AI
Thân còm cõi biệt xa ngày ấy
Ngất ngưởng hình nhân phía tượng ĐÀI
BUỒNG TIM SẬP CỬA CHỐT THEN CÀI
Nỡ phủ vào đêm một giấc DÀI
Có phải mơ màng nơi cõi tục
Hay là lạc lõng kiếp trần AI
Câu phiền phải nạo chôn tầng đất
Chữ lụy cần châm đốt hỏa ĐÀI
Hãy trả luân hồi cho vạn xác
Ru lòng tự khắc khẽ khàng PHAI
TỪ KHI GIÃ BIỆT THÁNG NĂM DÀI
CHỈ DÕI ÂM THẦM MỘT DÁNG AI
Phố nhỏ còn vương màu diễm lệ
HỒN CÔI VẪN ĐỌNG SẮC TRANG ĐÀI
Thương vì kỷ niệm đang nồng cháy
TRÁCH BỞI ÂN TÌNH ĐÃ NHẠT PHAI
Lệ rớt lần thôi dù ảo não
BUỒNG TIM SẬP CỬA CHỐT THEN CÀI
CHỈ DÕI ÂM THẦM MỘT DÁNG AI
Nhành sen ấp ủ hạt cao ĐÀI
Này thân lộng gió nào đâu gãy
Đó nhị tanh bùn cũng chẳng PHAI
Những bận say làn môi sáo thổi
Từng hôm mộng chỏm tóc hoa CÀI
Hoàng hôn rũ rượi trôi vào tối
Lặng lẽ vùi sâu khổ kéo DÀI
HỒN CÔI VẪN ĐỌNG SẮC TRANG ĐÀI
Quạnh quẽ khơi dòng máu đỏ PHAI
Nốt nhạc ngoài khuông đàn lỡ nổi
Vầng trăng giữa buổi nắng quên CÀI
Mà cơn lạnh sóng tràn sông nhỏ
Để ý buồn thơ bật lỗi DÀI
Tiếng hạc eo sèo bên bãi cỏ
Ôi đành nghĩa bỏ tiếc gì AI
TRÁCH BỞI ÂN TÌNH ĐÃ NHẠT PHAI
Thành ra vỡ vụn nhớ nhung CÀI
Chào Đông não nuột tơ cầu vắn
Tiễn Hạ thờ ơ bóng tủi DÀI
Kẻ tiếu trên đường như giỡn họ
Ta ngồi giữa bể tựa chờ AI
Thân còm cõi biệt xa ngày ấy
Ngất ngưởng hình nhân phía tượng ĐÀI
BUỒNG TIM SẬP CỬA CHỐT THEN CÀI
Nỡ phủ vào đêm một giấc DÀI
Có phải mơ màng nơi cõi tục
Hay là lạc lõng kiếp trần AI
Câu phiền phải nạo chôn tầng đất
Chữ lụy cần châm đốt hỏa ĐÀI
Hãy trả luân hồi cho vạn xác
Ru lòng tự khắc khẽ khàng PHAI