Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
( Thập thủ ô thước kiều , nđt , vận trắc)
1.
Bẵng tiếng người xưa rời cửa mộng
Quên lời thệ ước tâm buồn rỗng
Đìu hiu dõi suốt ngẩn ngơ lòng
Lẳng lặng ôm hoài mê mẫn bóng
Níu gọi ân thừa phải lẽ trông
Ươm gìn nghĩa đoản cam đành ngóng
Ngàn năm thế cuộc mãi xoay vòng
Để xót yêu đầu thân lạc lõng.
2.
Yêu đầu gãy gánh dường như nản
Khắc khoải bao mùa cơ cực vãn
Trút mảnh tơ vàng rũ nợ anh
Ghim luồng cảm xúc cơi lòng bạn
Dù cho cách trở vẫn luôn gìn
Chợt để chia lìa âu cũng ngán
Gặp gỡ làm chi vướng cảnh hờn
Mơ màng ái khỏa nâng tình cạn.
3.
Nghĩa cạn hoài nâng luồn siết trải
Muôn trùng phận nẫu làm tê tái
Nhiều khi ngẫm lại thấy bơ phờ
Tỷ bận suy rồi đau hớt hãi
Ước trỗi đôi bờ gửi vẹn duyên
Mơ dìu ngõ hạnh xây tròn ái
Thời gian dẫu cứ chảy luân hồi
Khẽ ước quay về đâu trở ngại.
4.
Quay về chốn cũ đâu thèm hiểu
Bỏ một mình ên hờ hững thiếu
Cảnh ngọt không còn dỗi tiếng yêu
Hồn mê chỉ đọng vờn thân liễu
Câu thề ngược lối nẫu lòng ta
Chữ hẹn chia dòng trơ mảnh chiếu
Bản nhạc ngày nao cũng khuất rời
Vàng thu cuối mặt eo sèo giễu.
5.
Kỷ niệm eo sèo em vẫn cố
Gom từng khát vọng dù loang lỗ
Cùng vui nối lại mảnh thâm tình
Chỉ giữ ghim cài chân mệnh số
Vất vả âm thầm thật vững tin
Ê chề quạnh quẽ nào cho đổ
Vòng tay kết chặt thỏa tơ vàng
Ngỡ khoảng hương nồng xao xuyến rộ.
6.
Hương nồng mở nhụy lừng thơm quá
Thoảng dịu hoàng hôn đùa bóng ngã
Lãng tử ru hồn giấc điệp trao
Thuyền quyên gợi mắt tơ hồng thả
Hay rằng thục nữ luyến trời xa
Có phải tùng quân chờ ngõ lạ
Muốn được bên chàng những buổi đông
Bên thềm cổ tích loang ngày hạ.
7.
Hạ vắng bên thềm Thu bỗng nở
Chân thành hãy dệt say hồn nhớ
Cầu xin nguyệt lão phủ tơ hồng
Khẩn hứa muôn đời đan chữ nợ
Ngọt ánh trời yêu nhẽ bỏ rời
Say triền dạ khảm hề buông vỡ
Nguyền xua giọt đắng rõ môi cười
Lỡ đắm tim này nên chẳng sợ.
8.
Tim này lỡ dại đời luôn xéo
Nẫu phận côi phần ôm số hẻo
Trách kẻ xua thề rũ hẹn tôi
Căm người phụ ước quên đường nẻo
Thầm mơ giọt nắng trả anh về
Khẽ gửi xuân thì trêu gió ghẹo
Để những yên bình trốn tận đâu
Buồn vây nghịch cảnh toàn thân héo.
9.
Dẫu sợ thân gầy thương tổn ngấm
Nhưng rồi phải chịu mi nhòa đẫm
Vài hôm lệ trĩu vướng tim nồng
Những chặng vai gầy nương cảnh ấm
Rõ thấy dềnh dang mỏi mệt dồn
Chìm đau khắc khoải ê chề ngậm
Thôi thì gạc trả khối niềm riêng
Vịnh khúc tương sầu - ai kẻ ngẫm.
10.
Sầu ai lỡ chạm hồn ta đấy
Nức nở bên đời chiêm ngưỡng vậy
Cảnh mộng in ngời níu nghĩa chan
Tình thơ phủ đượm hòa duyên trẫy
Tô hồng bản nhạc ngã về đây
Vẽ mượt lời ca ghìm nẻo ấy
Hạnh phúc êm đềm chỉ mãi vui
Bình yên khỏa đậm luôn tìm thấy.
23/9/2020
1.
Bẵng tiếng người xưa rời cửa mộng
Quên lời thệ ước tâm buồn rỗng
Đìu hiu dõi suốt ngẩn ngơ lòng
Lẳng lặng ôm hoài mê mẫn bóng
Níu gọi ân thừa phải lẽ trông
Ươm gìn nghĩa đoản cam đành ngóng
Ngàn năm thế cuộc mãi xoay vòng
Để xót yêu đầu thân lạc lõng.
2.
Yêu đầu gãy gánh dường như nản
Khắc khoải bao mùa cơ cực vãn
Trút mảnh tơ vàng rũ nợ anh
Ghim luồng cảm xúc cơi lòng bạn
Dù cho cách trở vẫn luôn gìn
Chợt để chia lìa âu cũng ngán
Gặp gỡ làm chi vướng cảnh hờn
Mơ màng ái khỏa nâng tình cạn.
3.
Nghĩa cạn hoài nâng luồn siết trải
Muôn trùng phận nẫu làm tê tái
Nhiều khi ngẫm lại thấy bơ phờ
Tỷ bận suy rồi đau hớt hãi
Ước trỗi đôi bờ gửi vẹn duyên
Mơ dìu ngõ hạnh xây tròn ái
Thời gian dẫu cứ chảy luân hồi
Khẽ ước quay về đâu trở ngại.
4.
Quay về chốn cũ đâu thèm hiểu
Bỏ một mình ên hờ hững thiếu
Cảnh ngọt không còn dỗi tiếng yêu
Hồn mê chỉ đọng vờn thân liễu
Câu thề ngược lối nẫu lòng ta
Chữ hẹn chia dòng trơ mảnh chiếu
Bản nhạc ngày nao cũng khuất rời
Vàng thu cuối mặt eo sèo giễu.
5.
Kỷ niệm eo sèo em vẫn cố
Gom từng khát vọng dù loang lỗ
Cùng vui nối lại mảnh thâm tình
Chỉ giữ ghim cài chân mệnh số
Vất vả âm thầm thật vững tin
Ê chề quạnh quẽ nào cho đổ
Vòng tay kết chặt thỏa tơ vàng
Ngỡ khoảng hương nồng xao xuyến rộ.
6.
Hương nồng mở nhụy lừng thơm quá
Thoảng dịu hoàng hôn đùa bóng ngã
Lãng tử ru hồn giấc điệp trao
Thuyền quyên gợi mắt tơ hồng thả
Hay rằng thục nữ luyến trời xa
Có phải tùng quân chờ ngõ lạ
Muốn được bên chàng những buổi đông
Bên thềm cổ tích loang ngày hạ.
7.
Hạ vắng bên thềm Thu bỗng nở
Chân thành hãy dệt say hồn nhớ
Cầu xin nguyệt lão phủ tơ hồng
Khẩn hứa muôn đời đan chữ nợ
Ngọt ánh trời yêu nhẽ bỏ rời
Say triền dạ khảm hề buông vỡ
Nguyền xua giọt đắng rõ môi cười
Lỡ đắm tim này nên chẳng sợ.
8.
Tim này lỡ dại đời luôn xéo
Nẫu phận côi phần ôm số hẻo
Trách kẻ xua thề rũ hẹn tôi
Căm người phụ ước quên đường nẻo
Thầm mơ giọt nắng trả anh về
Khẽ gửi xuân thì trêu gió ghẹo
Để những yên bình trốn tận đâu
Buồn vây nghịch cảnh toàn thân héo.
9.
Dẫu sợ thân gầy thương tổn ngấm
Nhưng rồi phải chịu mi nhòa đẫm
Vài hôm lệ trĩu vướng tim nồng
Những chặng vai gầy nương cảnh ấm
Rõ thấy dềnh dang mỏi mệt dồn
Chìm đau khắc khoải ê chề ngậm
Thôi thì gạc trả khối niềm riêng
Vịnh khúc tương sầu - ai kẻ ngẫm.
10.
Sầu ai lỡ chạm hồn ta đấy
Nức nở bên đời chiêm ngưỡng vậy
Cảnh mộng in ngời níu nghĩa chan
Tình thơ phủ đượm hòa duyên trẫy
Tô hồng bản nhạc ngã về đây
Vẽ mượt lời ca ghìm nẻo ấy
Hạnh phúc êm đềm chỉ mãi vui
Bình yên khỏa đậm luôn tìm thấy.
23/9/2020