Tác giả: Bùi Nguyên Phong
Hoài Linh khóc Chí Tài
(Đồng cảm với bài thơ khóc bạn "Huynh ơi!" Của Tác giả nhà thơ, nghệ sĩ Hoài Linh)
Từ nay khép lại những hẹn hò.
Trả lại cho đời tiếng thị phi.
Ánh đèn sân khấu vui, buồn tủi.
Tiếng nhạc, lời ca những khóc cười.
Đọng lại trần gian tiếng "Nhỏ ơi!"
Cung đàn ngân mãi giữa chơi vơi.
Trái tim đôn hậu thôi thổn thức.
Một ánh sao băng vút ngang trời.
Cánh hạc tài hoa mộng về đâu?
Hoa trôi, nước chảy bến giang đầu.
Huynh đi đột ngột cho đời nhớ.
Dây đàn đứt phụp giữa đêm sâu.
Đất gọi huynh về đi lẻ loi.
Tình huynh, tình đệ bóng trăng soi.
Hai mươi năm thắm tình tri kỷ.
Chợt cánh hoa rơi lạnh đất trời.
Huynh về đánh đổi một thiên thu.
Hồn vui bay bổng cõi xa mù.
Mây trôi khi cuối sông, đầu núi.
Nhìn xuống trần gian hẳn mỉm cười.
Thui thủi phòng đơn đệ khóc huynh.
Chí Tài đã vắng một Hoài Linh.
Cánh hạc thênh thang trời miên viễn.
Đau đớn lời thơ vẹn khối tình.
(Đồng cảm với bài thơ khóc bạn "Huynh ơi!" Của Tác giả nhà thơ, nghệ sĩ Hoài Linh)
Từ nay khép lại những hẹn hò.
Trả lại cho đời tiếng thị phi.
Ánh đèn sân khấu vui, buồn tủi.
Tiếng nhạc, lời ca những khóc cười.
Đọng lại trần gian tiếng "Nhỏ ơi!"
Cung đàn ngân mãi giữa chơi vơi.
Trái tim đôn hậu thôi thổn thức.
Một ánh sao băng vút ngang trời.
Cánh hạc tài hoa mộng về đâu?
Hoa trôi, nước chảy bến giang đầu.
Huynh đi đột ngột cho đời nhớ.
Dây đàn đứt phụp giữa đêm sâu.
Đất gọi huynh về đi lẻ loi.
Tình huynh, tình đệ bóng trăng soi.
Hai mươi năm thắm tình tri kỷ.
Chợt cánh hoa rơi lạnh đất trời.
Huynh về đánh đổi một thiên thu.
Hồn vui bay bổng cõi xa mù.
Mây trôi khi cuối sông, đầu núi.
Nhìn xuống trần gian hẳn mỉm cười.
Thui thủi phòng đơn đệ khóc huynh.
Chí Tài đã vắng một Hoài Linh.
Cánh hạc thênh thang trời miên viễn.
Đau đớn lời thơ vẹn khối tình.