Tác giả: Tân Văn
Tân Văn
Valentine Day
Nàng tên Hồng yêu loài hoa màu đỏ
Nữ sinh viên còn trong trắng thơ ngây
Một chiều xuân bỗng có một chàng trai
Đến tỏ tình với cánh Hồng tươi thắm
Nàng cảm động mối tình đầu thơ mộng
Trái tim non nguyền chung thuỷ suốt đời
Anh là người em yêu mãi anh ơi
Và trung thành trọn đời em xin hứa
Vào ngày Lễ Tình Yêu mùa Xuân đó
Một bó hồng được gởi đến nhà nàng
Kèm thiệp Tình Yêu viết bởi tay chàng
Hoa khoe sắc giữa ngày xuân tươi mát
Rồi quê hương bỗng vang rền súng giặc
Xếp bút nghiên theo tiếng gọi lên đường
Ngày tòng chinh chàng từ giã người thương
Sau những tháng quân trường, ra biên aỉ
Trước khi lên đường, lòng trai hăng hái
Chàng dến tìm chủ nhân của tiệm hoa
Trả trăm lần, trước khi bước đi xa
Viết trăm thiệp và dặn dò chủ tiệm
Thời loạn ly, người đi trong chinh chiến
Hẹn ngày đi, ai hẹn dược ngày về!
Những chiến công hiển hách với lời thề...
Rồi chàng hy sinh nơi miền biên aỉ
Nàng đau đớn muốn chết theo, nhưng ngại
Không còn ai để nuôi nấng song thân
Mộ của chàng nàng xây tại đồi thông
Và đến trồng những hoa hồng tươi thắm
Cuộc đời trôi với chuỗi ngày cay đắng
Mùa Xuân sau vẫn trong lửa chiến tranh
Lể Tình Yêu tiệm hoa gởi đến nàng
Bó hoa hồng với thiệp yêu chàng viết
Rằng anh yêu em nhiều hơn năm trước
Cách âm dương không cách được ân tình
Nàng đinh ninh chàng đã lỡ đặt tiền
Trước ngày lên đương đi ra chiến trận
Nhìn những hoa hồng với bao trân trọng
Kỷ niệm xưa đầy luyến tiếc, nhớ nhung...
Nàng nâng niu để bên cạnh chân dung
Của người chồng chưa bao giờ được cưới
Nhìn lưu luyến hoa tình yêu lần cuối .
Nhưng năm sau cũng vào lễ Tình Yêu
Một chiều xuân, chim hót, gió hiu hiu
Nàng cô đơn trong một căn nhà nhỏ
Ôn kỷ niệm với bao nhiêu gắn bó
Bỗng tai nghe tiếng cửa gõ bên ngoài
Người giao hoa hồng mang đến tận tay
Kèm với thiệp Anh Yêu Em trìu mến
Nàng sững sờ hỏi người giao hoa đến
Được trả lời rằng trước lúc lên đường
Người yêu đặt hoa cho một trăm lần
Và trăm thiệp Anh Yêu Em mãi mãi
Nàng mở thiệp có thư tình để lại
Em yêu ơi một năm đã trôi qua
Âm dương bây giờ hai đứa cách xa
Anh hiểu nỗi cô đơn và đau khổ
Tình của anh vẫn không hề thay đổi
Không lời nào tả nổi được lòng anh
Anh muốn em hạnh phúc ở trần gian
Nên đặt hoa mang tên Em yêu mến
Mỗi độ Xuân về lễ Tình Yêu đến
Em cứ ở nhà để đón nhận hoa
Nhớ những ngày kỷ niệm của đôi ta
Mỗi bó hoa giao đúng ngày lễ đó
Chỉ tới khi nào cửa người ta gõ
Không ai trả lời, họ mới ngưng giao
Họ đến ba lần nếu chẳng thấy ai
Thì họ sẽ theo lời anh ghi rõ
Mang bó hồng lên đỉnh đồi hoa đỏ
Nơi ta bên nhau như cặp vợ chồng
Anh yêu Em nên anh thích hoa Hồng.
.....................
Bao nhiêu năm sau cuộc chiến đã tàn
Có dịp dừng chân bên đồi hoa đỏ
Đọc chuyện hai người khắc trên đôi mộ
Tôi chạnh lòng viết nên một bài thơ
Vào ngày đầu Xuân nhân Lễ Tình Yêu
Valentine Day
Nàng tên Hồng yêu loài hoa màu đỏ
Nữ sinh viên còn trong trắng thơ ngây
Một chiều xuân bỗng có một chàng trai
Đến tỏ tình với cánh Hồng tươi thắm
Nàng cảm động mối tình đầu thơ mộng
Trái tim non nguyền chung thuỷ suốt đời
Anh là người em yêu mãi anh ơi
Và trung thành trọn đời em xin hứa
Vào ngày Lễ Tình Yêu mùa Xuân đó
Một bó hồng được gởi đến nhà nàng
Kèm thiệp Tình Yêu viết bởi tay chàng
Hoa khoe sắc giữa ngày xuân tươi mát
Rồi quê hương bỗng vang rền súng giặc
Xếp bút nghiên theo tiếng gọi lên đường
Ngày tòng chinh chàng từ giã người thương
Sau những tháng quân trường, ra biên aỉ
Trước khi lên đường, lòng trai hăng hái
Chàng dến tìm chủ nhân của tiệm hoa
Trả trăm lần, trước khi bước đi xa
Viết trăm thiệp và dặn dò chủ tiệm
Thời loạn ly, người đi trong chinh chiến
Hẹn ngày đi, ai hẹn dược ngày về!
Những chiến công hiển hách với lời thề...
Rồi chàng hy sinh nơi miền biên aỉ
Nàng đau đớn muốn chết theo, nhưng ngại
Không còn ai để nuôi nấng song thân
Mộ của chàng nàng xây tại đồi thông
Và đến trồng những hoa hồng tươi thắm
Cuộc đời trôi với chuỗi ngày cay đắng
Mùa Xuân sau vẫn trong lửa chiến tranh
Lể Tình Yêu tiệm hoa gởi đến nàng
Bó hoa hồng với thiệp yêu chàng viết
Rằng anh yêu em nhiều hơn năm trước
Cách âm dương không cách được ân tình
Nàng đinh ninh chàng đã lỡ đặt tiền
Trước ngày lên đương đi ra chiến trận
Nhìn những hoa hồng với bao trân trọng
Kỷ niệm xưa đầy luyến tiếc, nhớ nhung...
Nàng nâng niu để bên cạnh chân dung
Của người chồng chưa bao giờ được cưới
Nhìn lưu luyến hoa tình yêu lần cuối .
Nhưng năm sau cũng vào lễ Tình Yêu
Một chiều xuân, chim hót, gió hiu hiu
Nàng cô đơn trong một căn nhà nhỏ
Ôn kỷ niệm với bao nhiêu gắn bó
Bỗng tai nghe tiếng cửa gõ bên ngoài
Người giao hoa hồng mang đến tận tay
Kèm với thiệp Anh Yêu Em trìu mến
Nàng sững sờ hỏi người giao hoa đến
Được trả lời rằng trước lúc lên đường
Người yêu đặt hoa cho một trăm lần
Và trăm thiệp Anh Yêu Em mãi mãi
Nàng mở thiệp có thư tình để lại
Em yêu ơi một năm đã trôi qua
Âm dương bây giờ hai đứa cách xa
Anh hiểu nỗi cô đơn và đau khổ
Tình của anh vẫn không hề thay đổi
Không lời nào tả nổi được lòng anh
Anh muốn em hạnh phúc ở trần gian
Nên đặt hoa mang tên Em yêu mến
Mỗi độ Xuân về lễ Tình Yêu đến
Em cứ ở nhà để đón nhận hoa
Nhớ những ngày kỷ niệm của đôi ta
Mỗi bó hoa giao đúng ngày lễ đó
Chỉ tới khi nào cửa người ta gõ
Không ai trả lời, họ mới ngưng giao
Họ đến ba lần nếu chẳng thấy ai
Thì họ sẽ theo lời anh ghi rõ
Mang bó hồng lên đỉnh đồi hoa đỏ
Nơi ta bên nhau như cặp vợ chồng
Anh yêu Em nên anh thích hoa Hồng.
.....................
Bao nhiêu năm sau cuộc chiến đã tàn
Có dịp dừng chân bên đồi hoa đỏ
Đọc chuyện hai người khắc trên đôi mộ
Tôi chạnh lòng viết nên một bài thơ
Vào ngày đầu Xuân nhân Lễ Tình Yêu