Tác giả: Daocongdien
HÀNH TRÌNH CỦA MỘT NGÀY
Đêm xuống ngồi ngóng bầy dơi dệt bóng đêm
Chợt nhận ra lòng mình đang vơi dần từng chút một
Tự hứa sớm mai tắm gội hồn thật sạch
Những tế bào chết trên da trôi như những đam mê
Người đừng phân bua làm gì
Bài thơ nọ được viết trên buồn thương vô nghĩa
Chắc gì thật sự được đớn đau, dù một lần, như thế
Sự hoang tưởng xa hoa.
Phố vẫn phố, những phận người tất tả
Gánh thiệt hơn lau lách bước chênh chông
Tất cả rồi cùng vào lòng đất mềm rơm rạ
Bàn tay kia còn bám víu được thơm nồng?
Lại sớm mai giường chiếu chừng vắng hơn
Hiểu đêm qua mất mát dăm nỗi gì, đâu đó
Lại hối hả áo khăn, dép giày chỉnh tề xuống phố
Đón cô đơn.
ĐCĐ
Đêm xuống ngồi ngóng bầy dơi dệt bóng đêm
Chợt nhận ra lòng mình đang vơi dần từng chút một
Tự hứa sớm mai tắm gội hồn thật sạch
Những tế bào chết trên da trôi như những đam mê
Người đừng phân bua làm gì
Bài thơ nọ được viết trên buồn thương vô nghĩa
Chắc gì thật sự được đớn đau, dù một lần, như thế
Sự hoang tưởng xa hoa.
Phố vẫn phố, những phận người tất tả
Gánh thiệt hơn lau lách bước chênh chông
Tất cả rồi cùng vào lòng đất mềm rơm rạ
Bàn tay kia còn bám víu được thơm nồng?
Lại sớm mai giường chiếu chừng vắng hơn
Hiểu đêm qua mất mát dăm nỗi gì, đâu đó
Lại hối hả áo khăn, dép giày chỉnh tề xuống phố
Đón cô đơn.
ĐCĐ