Hai Bóng Lang Thang

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Hai Bóng Lang Thang

Anh lang thang, tôi cũng lang thang
Anh chầm chậm bên đàng xe cộ
Còn tôi thả bóng vào mơ
Hai ta giông giống vật vờ ảnh đi!

Tôi muốn hỏi nơi về anh định
Sẽ dừng chân yên tĩnh tâm hồn
Chẳng còn cái nỗi lo toan
Chẳng còn những lúc chập chờn ước mong

Nhưng ngần ngại nên không cất tiếng
Chỉ âm thầm nghĩ đến rồi thôi
Cũng vì đầy ắp nẻo đời
Kẻ vầy người khác muôn nơi, vạn bề…

Đành lặng lẽ hướng về chỗ khác
Lê chân hồn nhẹ bước tiếp theo
Từ sâu thăm thẳm lời kêu
Âm vang điệp khúc hai chiều tợ nhau!

Bởi vì sao? Vì sao anh vậy
Và ở tôi cũng vậy! Do đâu?
Phải chăng đã trắng mái đầu
Vẫn còn tiềm ẩn mối sầu khôn nguôi

Cho ráng xế ngậm ngùi ngoài đó
Cõi lòng đau, trăn trở trong đây
Ngước nhìn lững thững hàng mây
Trôi vào diệu vợi, lắc lay nỗi niềm

Chỉ còn biết kiếm tìm ảo ảnh
Vơi bớt dần canh cánh bâng khuâng
Dẫu trời giữa độ thiếu trăng
Màn đen bao phủ, nhẹ phần chơi vơi!

8/1/2018
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized