Gió Lên Đi

Tác giả: Tlan

Gió Lên Đi,
cho dòng sông cạn lục bình hoa
theo ánh trăng, hửng hờ
nhớ ai, lẳng lờ, nhìn lục bình trôi
canh khuya, cánh nhạn lập lờ đêm đêm
theo giấc mơ, lao sao trăng lặng,
nghe thuyền neo nơi bến quê
Miền Tây ơi, dòng nước Tiền Giang,
bóng đang trăng tròn nhiểu nhương trong dạ
mang bao kỷ niệm, tình quê hương ở tuổi thơ !
mưa rơi mịt mùng, bổng dưng man mác,
thoáng reo gió về, trầm ngâm ở cỏ hoa.
Gió đưa...... chiều chiều buốt tim hiu quạnh ,
yêu người nơi chốn xa.
Sông quê, gió nguyệt sương mù năm canh,
theo ngỏ hanh hoa, thoang thoảng,
nghiêng cảnh duyên tình .
độ giữa trăng tròn, cau buồn đem trổ bông .
vẫn luôn yêu Quê Hương , nặng lòng .
phượng hàng đỏ tươi, tiếng ve ca gọi ,
mang về Quê Hương biết bao thắm vui.
cho nhau mộng đẹp .
hương hoa tỏa ngát, khắp nơi mọi Miền .
đàn chim ca hát liếu lo .
mong sau chúng bạn , gương soi , trời muôn phương !
Phượng Nàng , hùng vĩ, thênh thang .
cố nhân cánh gió trùng khơi bao miền .
bâng khuâng phản phất hoang vu .
giửa khuya mưa gió canh trường tâm tư .
dòng sông cuộn nước sống chiều .
thương thay tuổi mẹ , tóc màu trắng phơ .
thương cha , biết mấy cho dừa .
lệ lòng tim nhói , mãi thương hoài , mẹ cha !


( phượng nàng ơi..... sương xuống ướt cành hoa)

ở trên không đủ hàng, thành (tl) xuống đây ((( NOTE )))
(((hy vọng không hiểu lầm câu phượng vĩ nầy nha tất cả nhà thơ )))) Phượng Vĩ Nàng nầy là lòng (tl)

May 19-2016
Thursday
Chưa phân loại
Uncategorized