Tác giả: Trần Đức Phổ
Có một người vẫn hát cho tôi nghe
Tiếng hát ngọt ngào như dòng sữa mẹ
Không à ơi cũng du dương đến thế
Tôi mơ màng ấm áp một tình thương
Có một người vẫn hát điệu quê hương
Kể tôi nghe từng đụn rơm, gốc lúa
Nỗi nhọc nhằn của nhà nông muôn thuở
Từ lúc bình minh cho đến lúc xế tà
Đây dòng sông cuồn cuộn đỏ phù sa
Đây núi hiểm, đây rừng sâu lắng đọng
Những sườn đồi lúa bậc thang vàng óng
Những cánh đồng hoa cỏ bốn mùa xuân
Vời vợi xa chưa ghé đến một lần
Quê hương đó trong tôi như máu thịt
Như tiếng hát, như giọng cười thân thiết
Đi hết cuộc đời chưa hết yêu thương
May 27, 2018
Tiếng hát ngọt ngào như dòng sữa mẹ
Không à ơi cũng du dương đến thế
Tôi mơ màng ấm áp một tình thương
Có một người vẫn hát điệu quê hương
Kể tôi nghe từng đụn rơm, gốc lúa
Nỗi nhọc nhằn của nhà nông muôn thuở
Từ lúc bình minh cho đến lúc xế tà
Đây dòng sông cuồn cuộn đỏ phù sa
Đây núi hiểm, đây rừng sâu lắng đọng
Những sườn đồi lúa bậc thang vàng óng
Những cánh đồng hoa cỏ bốn mùa xuân
Vời vợi xa chưa ghé đến một lần
Quê hương đó trong tôi như máu thịt
Như tiếng hát, như giọng cười thân thiết
Đi hết cuộc đời chưa hết yêu thương
May 27, 2018