Gành Đá Hòa Thắng

Tác giả: Bùi Nguyên Phong

(Chùm thơ vui 7 chữ chứ không phải thơ Đường luật mô.)

GÀNH ĐÁ HÒA THẮNG
Người về Hòa Thắng... Đá đừng leo.
Xểnh bước, sẩy chân ngã lộn lèo.
Phú Yên tuyệt cảnh Gành Đá Đẻo.
Mỏi gối chồn chân vẫn muốn trèo.
Đá đứng, đá ngồi, đá tròn méo.
Đá chồng, đá dựa thế cheo leo.
Nam thanh, nữ tú la nheo nhéo.
Leo xuống, leo lên lộn tùng phèo.



ĐEO SẮC GIÙM EM
Nhờ anh đeo sắc giúp qua đèo.
Sắc nặng, thân gầy vẫn cố đeo.
Choáng váng mặt mày leo phải đá
Giật mình trợn mắt đá đừng leo.
Anh hùng lắm tật mu cao quá
Thục nữ thừa gian dụ đá bèo.
Một gánh gian san vai còn nặng
Nặng thì kệ nặng vẫn cố đeo.

LŨ MẶT DÀY
Quân tử lộn lèo… Quân tử dại.
Mê con rồng lộn cuối chân mây
Dao phay chém cột lằn ngang dọc.
Bắc cọp tay không há dạn dày.
Thất thế tiểu nhân về Bắc Cạn.
Đắc thời hào kiệt Củ Chi... Quay.
Cù Mông dốc đứng chồn chân ngựa.
Lái gió sang sông… "Lũ mặt dày".


DƯA LEO
(Nhớ những ngày làm Farm dưa leo ở Windsor Canada)
Đời em gắn bó với dưa leo.
Sáng, tối sờ dưa muốn lộn lèo.
Lối cũ chân quen dồn lấn tới
Đường xưa sẩy bước đá mà leo.
Ba lô đằng trước em đeo cố.
Đèo dốc chênh vênh ngáy tại đèo
Đeo sắc dưa leo vai nặng trĩu.
Chân son rời rã đá tai bèo.
Chưa phân loại
Uncategorized