Tác giả: Thiên Ân
EM ĐI BỎ LẠI VẾT THƯƠNG
Em đi bỏ lại vết thương
Bốn mùa nhức nhối thấu xương , bốn mùa
Máu hồng cỏ xót xa đưa
Chạnh lòng chạm ngõ , tình vừa sang tay
Con đường ngồn ngộn bùn lầy
Ai mang kỉ niệm đó đây đi cùng?
Trái tim ức chế rưng rưng
Cơn đau giẫy giụa dò chừng cơn đau
Như cây bén rễ thật sâu
Ăn vào lòng đất hồi nào chẳng hay?
Người đi bốc cháy vai gầy
Hớt ha hớt hải mặt mày chao nghiêng
Ngấm ngầm mạch máu muộn phiền
Đạp vùng mơ ước xỏ xiên giấc hồng
Đôi chân giẫm nát gai chông
Vứt cơn say tỉnh mặn nồng ra khơi
Em ơi trái đất ngậm ngùi
Kết tinh giọt đắng nghe rời rạc xa
Ai còn thấu hiểu tình ta?
Phất phơ vạt tóc ấy là duyên tơ
Ngày 9/4/2019
Ân Thiên ( Bình Dương)
Em đi bỏ lại vết thương
Bốn mùa nhức nhối thấu xương , bốn mùa
Máu hồng cỏ xót xa đưa
Chạnh lòng chạm ngõ , tình vừa sang tay
Con đường ngồn ngộn bùn lầy
Ai mang kỉ niệm đó đây đi cùng?
Trái tim ức chế rưng rưng
Cơn đau giẫy giụa dò chừng cơn đau
Như cây bén rễ thật sâu
Ăn vào lòng đất hồi nào chẳng hay?
Người đi bốc cháy vai gầy
Hớt ha hớt hải mặt mày chao nghiêng
Ngấm ngầm mạch máu muộn phiền
Đạp vùng mơ ước xỏ xiên giấc hồng
Đôi chân giẫm nát gai chông
Vứt cơn say tỉnh mặn nồng ra khơi
Em ơi trái đất ngậm ngùi
Kết tinh giọt đắng nghe rời rạc xa
Ai còn thấu hiểu tình ta?
Phất phơ vạt tóc ấy là duyên tơ
Ngày 9/4/2019
Ân Thiên ( Bình Dương)