Tác giả: Tuyền Linh
ĐẸP, XẤU TỪ ĐÂU?
Em không đẹp như người ta
Nhưng ai sánh với nết na em nào?
Với anh, em đẹp làm sao!
Công dung ngôn hạnh, điểm nào chê đâu ?
Con người hơn nhau cái đầu
Em hơn thiên hạ nhờ bầu nhân tâm
Em tri thức, em tri âm
Cho thơ cho nhạc anh lần bay cao
Anh không ước… anh không ao…
Giàu sang phú quý làm chao cảnh tình
Mắm rau, rau mắm hai mình
Cuộc sống dân dã đượm tình hương quê
Sáng trưa chiều tối đi về
Bát canh rau rút hả hê nói cười
Khô chạch, khô lóc, sặc phơi
Nhâm nhi để thấy cuộc đời là đây
Tình chồng nghĩa vợ vui vầy
Tìm đâu giây phút thế nầy hả em!
Mong sao chân cứng đá mềm
Quê hương khởi sắc, ấm êm thôn làng
Ngày mai, ngày mốt mùa sang
Lúa ngô khoai sắn ngập tràn ấp ta
Điểm tô hương sắc mặn mà
Ai dám coi nhẹ gái nhà quê đâu!
Hơn nhau là ở cái đầu
Hơn tính nhân cách, chẳng cầu sắc nhan
Quan điểm anh rất rõ ràng
Từ trong tâm thức tiềm tàng bấy lâu
Đẹp, xấu luận cứ từ đâu
Nếu không là ở chiều sâu tâm hồn.
Tuyền Linh
Em không đẹp như người ta
Nhưng ai sánh với nết na em nào?
Với anh, em đẹp làm sao!
Công dung ngôn hạnh, điểm nào chê đâu ?
Con người hơn nhau cái đầu
Em hơn thiên hạ nhờ bầu nhân tâm
Em tri thức, em tri âm
Cho thơ cho nhạc anh lần bay cao
Anh không ước… anh không ao…
Giàu sang phú quý làm chao cảnh tình
Mắm rau, rau mắm hai mình
Cuộc sống dân dã đượm tình hương quê
Sáng trưa chiều tối đi về
Bát canh rau rút hả hê nói cười
Khô chạch, khô lóc, sặc phơi
Nhâm nhi để thấy cuộc đời là đây
Tình chồng nghĩa vợ vui vầy
Tìm đâu giây phút thế nầy hả em!
Mong sao chân cứng đá mềm
Quê hương khởi sắc, ấm êm thôn làng
Ngày mai, ngày mốt mùa sang
Lúa ngô khoai sắn ngập tràn ấp ta
Điểm tô hương sắc mặn mà
Ai dám coi nhẹ gái nhà quê đâu!
Hơn nhau là ở cái đầu
Hơn tính nhân cách, chẳng cầu sắc nhan
Quan điểm anh rất rõ ràng
Từ trong tâm thức tiềm tàng bấy lâu
Đẹp, xấu luận cứ từ đâu
Nếu không là ở chiều sâu tâm hồn.
Tuyền Linh