Cọng Rơm Mùa Này

Tác giả: Đoàn Văn Nghiêu

Đâu rồi cọng rơm vàng óng
Quê lụt
Mùa chìm
Bùn đất ngập đầy sân.
*
Tắt tiếng trống làng
Hội lỡ hẹn
Đợi xuân
Đói rét nổi tràn trên mặt nước.
*
Người có về quê
Xin hẹn trước
Kịp đóng bè
Kẻo ướt lạnh thấm vào đông.
*
Cọng rơm mùa này lạc ruộng với sông
Nỗi buồn mênh mông
Quê!
Không thể nghèo hơn nữa.
*
Thương mẹ, thương em đồng sâu đứt bữa
Vụ đợi cầy bừa
Người rỗi
Nẫu tựa rơm.
*
08.12.08
Chưa phân loại
Uncategorized