Tác giả: Trần Đức Phổ
Có phải em là mây của núi
Bềnh bồng trên đỉnh ngọn Vu Sơn
Có phải em là hoa của nắng
Ngào ngạt mùi thơm nở giữa hồn.
Có phải em là vì sao lạc
Chu du trong vũ trụ bao la
Để ai ngày nhớ, đêm khao khát
Dệt mộng yêu đương gửi Ngân Hà !
Có phải em là cô gái nhỏ
Giận hờn vớ vẩn chuyện không đâu
Rưng rưng nước mắt cho ta dỗ
Trách gió phong lưu, nắng nhạt màu !
Có phải em là Hồ Ly nữ
Hiện về trong giấc ngủ Liêu Trai
Bình minh đẹp đẽ em tan biến
Chẳng để dư hương, chẳng dấu hài
Có phải em là cô Tấm ảo
Hóa thành quả thị tít trên cao
Cho ta hái mãi mà không được
Vớ mộng thầm yêu tự thuở nào
Em sẽ muôn đời chảng hiểu ta
Ôm sầu trăng lạnh cuối trời xa
Bốn mùa cách biệt không gần gũi
Tình cũng như sương khó mặn mà !
July 27, 2016
Le Tran (Trần Đức Phổ)
________
Note: Bài thơ này đã được nhạc sĩ Nguyễn Hồng Ân phổ nhạc với tựa đề: "Có Phải Em".
Bềnh bồng trên đỉnh ngọn Vu Sơn
Có phải em là hoa của nắng
Ngào ngạt mùi thơm nở giữa hồn.
Có phải em là vì sao lạc
Chu du trong vũ trụ bao la
Để ai ngày nhớ, đêm khao khát
Dệt mộng yêu đương gửi Ngân Hà !
Có phải em là cô gái nhỏ
Giận hờn vớ vẩn chuyện không đâu
Rưng rưng nước mắt cho ta dỗ
Trách gió phong lưu, nắng nhạt màu !
Có phải em là Hồ Ly nữ
Hiện về trong giấc ngủ Liêu Trai
Bình minh đẹp đẽ em tan biến
Chẳng để dư hương, chẳng dấu hài
Có phải em là cô Tấm ảo
Hóa thành quả thị tít trên cao
Cho ta hái mãi mà không được
Vớ mộng thầm yêu tự thuở nào
Em sẽ muôn đời chảng hiểu ta
Ôm sầu trăng lạnh cuối trời xa
Bốn mùa cách biệt không gần gũi
Tình cũng như sương khó mặn mà !
July 27, 2016
Le Tran (Trần Đức Phổ)
________
Note: Bài thơ này đã được nhạc sĩ Nguyễn Hồng Ân phổ nhạc với tựa đề: "Có Phải Em".