Có Một Ngày...!

Tác giả: ToAnPhong

Có một ngày...! (1)


Có một ngày ta nhìn ta ngao ngán
Tóc bạc phai theo năm tháng thời gian
Sống cô đơn như một gã ngang tàng
Chưa tìm được nẻo về đang khắc khoải !


Có một ngày ta mơ làm Nguyễn Trãi
Đổi thi tài trang trải nợ non sông
Nhưng trong lòng vẫn thiếu một bóng hồng ...
Nợ tang bồng chưa phải là tất cả.


Có một ngày trái tim tan tác rã
Tình tiền tài danh lợi như giọt sương
Anh chỉ là gã thất thểu cùng đường ...
Chút thân phận rêu xanh đầy bụi bám .


Có một ngày biết đời là cõi tạm
Anh nằm trong sáu tấm ván lạnh căm
Em chỉ nhìn và chợt hiểu ra rằng ...


Yêu dẫu có trăm năm ...cũng vĩnh biệt .


Có một ngày tình mang nhiều hối tiếc
Kỷ niệm đầy dấu binh lửa đau thương
Cho dù tình không khí giới giáo gươm ...
Nhưng thương tích đầy tình trường nghiệt ngã .


Có một ngày thấy đời nhiều chắp vá
Những dấu yêu biến dạng với bạc tiền
Công lý và tiền bạc cũng kết duyên
Lương tâm giống kẻ cuồng điên háo sát .


Có một ngày hương tình đã phai nhạt
Tuy thiết tha khao khát vẫn còn nhiều
Trái tim ta đã yểu mệnh vì yêu
Tình người cũng trong chợ chiều bán rẻ .


Rồi một ngày tim lại rung khe khẽ
Vì tình em đã lặng lẽ bước vào
không buộc ràng và chẳng có ước giao
Nhưng cô đọng bao ngọt ngào tuyệt diệu


Có một ngày tay chống cằm tìm hiểu
Yêu làm chi ! tự chuốc khổ vì yêu !
Có mấy ai ngăn được ánh nắng chiều ...
Tôi sẽ khỏi vì yêu mà tơi tả !


Có một ngày nỗi buồn hơn xứ lạ
Không gia đình không cả một quê hương
Sống tha hương cho hết kiếp vô thường ...
Dù vẫn thiếu tình yêu thương đồng loại ....



Có một ngày...! (2)


...Có một ngày ...quỳ hai tay chắp lại
Chẳng nguyện cầu ... mà van lạy chính mình
Xin con tim thôi hệ luỵ nhân sinh
Bao vây khốn điêu linh đời quá đủ !


Có một ngày ...tấn phong tình yêu cũ
Thủa lòng người chưa đủ những điêu ngoa
Yêu cứ yêu !... ngày qua mặc ngày qua ...
Vì tay trắng đương nhiên là ...chiến bại.


Có một ngày ...mới hay mình lỡ dại
Những vụng về trẻ dại tuổi hai mươi
Aó thư sinh chưa dám nói yêu người
Đành lãng phí cả một thời trai trẻ !


Có một ngày tuổi đời ba mươi lẻ
Vẫn loanh quanh bên giấc mộng giang hồ
Tài đã không,cơm bữa đói bữa no ...
Tung hoành chỉ là chuyến đò không bến .


Có một ngày ...chợt đi qua thiền viện
Thấy hoa rơi mang nhân ảnh kiếp người
Khói hương trầm quyện mờ cả tình tôi
Để dâng hiến nhục thân tôi thạch hoá.


Có một ngày ...mưa rơi trước hàn xá
Em qua đường vội vã trú hiên ngoài
Bờ dậu thưa đã đổ ...dấu chân ai
Còn in đậm gót hài em lạc lối.


Có một ngày ...đợi hoài mà không tới
Cũng như ta cùng lối vẫn lạc nhau
Tình đã không mà tóc đã bạc màu
Đâu ai biết ngày sau ...ra sao nhỉ ??
Chưa phân loại
Uncategorized